Không gian lặng ngắt như tờ.
Cố Tiêu lảo đảo lùi về vài bước, ngón tay thon dài ấn chặt lên vùng bụng, lúc này máu từ vết thương nhanh chóng thấm ra ướt sũng áo, trông hắn đặc biệt chật vật, khó coi.
Hứa Giai Ninh rơi nước mắt. Phương Nhan và Tô Thế Dự cũng nóng nảy tiến thêm mấy bước.
“Lùi về.” Cố Thành hét lên. Nòng súng chỉ vào người Phương Nhan và Tô Thế Dự.
Cả hai không cam lòng, tay nắm chặt thành quyền lùi về chỗ cũ, căm giận đề phòng nhìn gã.
Cố Tiêu lảo đảo vài bước rồi mới đứng vững được, mất máu quá nhiều khiến khuôn mặt của hắn dần dần tái nhợt, trở nên trong suốt, mồ hôi lạnh chảy đầy trên trán.
Không ai chú ý. Tiểu Hắc yên lặng xuống xe từ lúc nào, đang tập tễnh núp một góc chờ đợi cơ hội.
Tiếng súng liên tiếp nổ lên, khiến đám tang thi ở xa nhạy cảm bởi tiếng động đều nghe được, dần dần xung quanh có thêm càng nhiều tang thi tiến tới.
Cố Thành nhìn một vòng, bắt đầu trở nên gấp gáp. Gã chỉ còn hai viên đạn, không thể tiếp tục chơi đùa. Đã đến lúc giết chết Cố Tiêu và cô ả này rồi tìm cách thoát thân.
Nghĩ xong, Gã nâng súng nhắm vào đầu Cố Tiêu, mà ngay khi ngón tay gã định bóp cò, Hứa Giai Ninh bên cạnh đột ngột di chuyển chân muốn dùng vai đụng mạnh vào gã lại bị Cố Thành phát hiện ra tâm tư, gã âm u dùng chân đạp xuống một cú thật mạnh vào khuỷu chân khiến cô ngã nhào xuống đất, nhưng cũng đồng thời cũng nhờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-mat-the-ngan-can-nam-phu-hac-hoa/451715/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.