Hứa Giai Ninh nằm ngủ vùi trong lòng Cố Tiêu, vì cô chưa tỉnh dậy nên Vu Hiểu Lam mang theo bếp ga xuống dự định nấu mì.
Một anh lính nhìn thấy liền lại gần giúp Vu Hiểu Lam cầm chiếc bếp ga mang vào rồi nói: “Cô gái, đừng nấu nữa. Để bọn họ nấu rồi ăn chung luôn.”
Vu Hiểu Lam không vội đáp ứng mà quay sang nhìn Cố Tiêu.
Cố Tiêu gật đầu khách sáo cười với người lính: “Vậy làm phiền các anh rồi.”
“Không phiền. Đừng ngại nhé.” Nói xong anh ta chào ba người rồi ra ngoài.
Có vẻ những người này thực sự coi bốn người là ân nhân, cho nên họ đều cố gắng giành hết mọi công việc, cho dù là mở đường, đi trước thăm dò tình huống hay thậm chí là cả bữa ăn cũng muốn thay họ chuẩn bị.
“Tiêu ca. Hay anh đặt Tiểu Ninh xuống giường đi. Cứ bế như vậy sẽ rất mỏi đấy.” Vu Hiểu Lam để ý, từ lúc vào phòng Cố Tiêu vẫn luôn ôm Hứa Giai Ninh như vậy.
“Anh không sao. Cô nhóc ngại bẩn, đi đâu cũng muốn lấy ga giường của mình ra mới chịu nằm, để anh bế cô ấy cũng được.” Hơn nữa hắn cũng rất thích ôm cô như thế này.
Đến lúc nấu xong, Vương Hạo Nhiên đích thân qua mời ba người tới dùng bữa.
Cố Tiêu và hai anh em nhà họ Vu vốn tưởng rằng bọn họ cùng lắm là nấu mì gói hoặc cháo lại không ngờ thịt thà rau dưa đều đầy đủ không thiếu thứ gì, rất có hương vị bữa ăn gia đình.
Nhận ra sự kinh ngạc trên mặt ba người, Trình Tranh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-mat-the-ngan-can-nam-phu-hac-hoa/451672/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.