Hai người quay trở lại phòng.
Cố Tiêu buông cổ tay Hứa Giai Ninh ra, trở tay khóa trái cửa lại rồi đi vào thả balo trên vai xuống.
Hắn quay đầu lại thấy Hứa Giai Ninh vẫn im lặng cúi đầu đứng ở cửa không bước vào trong. Cố Tiêu nhíu mày tiến lại gần cô nhẹ nhàng hỏi: “Tiểu Ninh. Cô sao vậy?”
Hứa Giai Ninh hơi ngẩng đầu nhìn hắn, cô liếc về phía sau nhìn cánh cửa đã khóa lại, ánh mắt hơi trầm xuống, ban nãy Hứa Giai Ninh vô tình chạm mắt với cô gái trong phòng, cô ấy dùng ánh mắt sợ hãi, tuyệt vọng, ướt đẫm nước mắt nhìn cô, mấp máy môi làm khẩu hình nói hai chữ “cứu tôi”.
Cùng là nữ nhân với nhau, sao cô không muốn cứu cô ấy thoát khỏi địa ngục chứ. Thế nhưng cô không đủ khả năng.
Hứa Giai Ninh hơi rầu rĩ, cô biết cô không nên xen vào chuyện người khác, hơn nữa muốn xen vào cũng phải có năng lực mới được, cô cũng không muốn mang lại rắc rối cho Cố Tiêu.
Cố Tiêu nói đúng, trong mạt thế những chuyện như thế này bọn họ chắc chắn sẽ thường xuyên gặp phải.
Những nữ nhân giống như cô gái đó, không có năng lực bảo vệ bản thân, lại không dám đứng lên phản kháng. Kết cục rơi xuống nếu không chết thì chính là trở thành đồ vật cho đám đàn ông phát tiết, mua vui.
Bản thân cô có Cố Tiêu bảo vệ, lại có không gian chống đỡ, nhưng không phải ai cũng được may mắn như cô.
Hứa Giai Ninh cô không có năng lực cứu giúp tất cả nữ nhân trong thiên hạ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-mat-the-ngan-can-nam-phu-hac-hoa/451630/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.