Rầm! Rầm! 
Chỉ trong nháy mắt, cả cơ thể anh ta bị một lực mạnh đanh bay ra xa vài chục mét. Anh ta khó khăn lắm mới bò dậy được, nhìn thấy người vừa xuất hiện thì sợ hãi cúi đầu: “Táp... Chị Táp.” 
Gã đàn ông thô lỗ ban đầu lập tức thay đổi sắc mặt, vội vàng cúi chào: “Chị Táp, lâu... lâu rồi không gặp.” 
Nơi này là địa bàn của chị Tát, ai gặp cô ta cũng đều phải run sợ. 
Đừng nói đến sức mạnh và khí chất của cô ta, trước đây rất nhiều kẻ gây rối trong căn cứ đều bị cô ta trừ khử, khiến ai cũng phải khiếp đảm. 
Ai cũng biết cô ta tàn nhẫn đến mức nào. 
Từ Nhiễm không có biểu cảm gì, nhìn chị Táp. 
Đây là người đã mang cô đến đây, nhưng mấy ngày nay lại không quan tâm đến cô. Mà thôi không sao, cô coi đây như một cách rèn luyện bản thân. 
Chỉ là đột nhiên lại xuất hiện, là có ý gì? 
Chẳng lẽ cô không thể tự mình đối phó được với những rắc rối này sao? 
“Các người có thể biến!” Chị Táp bóp khớp ngón tay, vẻ mặt vừa ngầu vừa lạnh lùng. Mỗi động tác đều như một lời cảnh cáo, khiến những người xung quanh không dám thở mạnh. 
Hai gã đàn ông quay đầu bỏ chạy. 
Từ Nhiễm không nói gì, tiếp tục đi ra ngoài, không muốn đến đây nữa, mặc dù sức mạnh tăng lên rất nhanh, nhưng cô không thích bầu không khí ở đây, những người có tính cách xấu xa quá nhiều. 
Chị Táp lặng lẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-mat-the-khong-lam-nung-se-ngum/3650472/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.