Edit + Beta: Ba Chấm
~~~~~~~~~~~~~~~~
Mọi người tập hợp trong đại sảnh, Tiêu Mỹ đôi tay gắt gao nắm chặt nhau, biểu tình hoảng sợ, đứng ngồi không yên mà chờ Lương Lương cùng Cao Trọng xuống lầu.
Cô ta thật sự là quá sợ hãi, tử trạng Thê thảm của Chu Phù làm cô ta đến giờ còn kinh hãi không thôi, hàm răng không ngừng run lên.
Cô ta một giây đều không muốn đi lên lầu, cho nên lúc Lương Lương cùng Cao Trọng kêu cô ta cùng nhau lên lầu, cô ta lo sợ không dám đi lên.
Thời điểm ở trên lầu, Lương Lương thấp giọng mắng cô ta một câu, hắn cho rằng cô ta không nghe được, kỳ thật cô ta nghe được rất rõ ràng.
Hắn nói: "Đồ phế vật vô dụng."
Chính bản thân cô ta cũng cảm thấy chính mình vô dụng thật. Nhưng cô ta thật sự quá sợ hãi, sợ đến nổi không dám đi lên lầu hai một lần nào nữa, dù là một bước.
Nhưng hiện tại, cô ta lại hơi hối hận.
Bởi vì một mình ngồi trong đại sảnh, cô ta cũng không cảm thấy an toàn.
Bọn họ như thế nào còn chưa đi xuống? Tiêu Mỹ lại một lần ngẩng đầu nhìn về phía cửa cầu thang.
Bởi vì không nghe được bất cứ tiếng động gì, cô ta vốn tưởng rằng cái gì cũng nhìn không thấy, lại ở thu hồi tầm mắt, nhưng một lúc sau bỗng nhiên phát hiện, có một đôi chân, đang từ từ đi xuống lâu.
Lặng yên không một tiếng động.
Tiêu Mỹ hai mắt tức khắc trừng lớn, lại hoảng sợ mà há to miệng, một hồi lâu mới phát ra âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-ho-van-tro-choi-vo-han/1604198/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.