- Được rồi, kệ bọn họ. Ta cũng không can được, ai bảo lại chọc vào vảy ngược của Tề Xuân Thụy làm gì.
Tô Thủy Nguyệt dắt đám nhỏ đi, từ xa Quân Thư Mục trên tay bế một đứa nhỏ đi tới chỗ hắn.
- Thư Mục ca ca, mọi thứ đã chuẩn bị xong, huynh vẫn như mọi năm tuyển chọn đầu vào có đúng không?
- Ừ, ta đã xem qua danh sách.
Quân Thư Mục đưa đứa nhỏ cho Tô Thủy Nguyệt bế, nó ở trên tay hắn cười phá lên, chỉ mới ba tuổi nhưng khuôn mặt đã ẩn hiện vẻ sắc sảo nghiêm nghị không kém gì phụ thân.
- Hành Kỷ càng lớn càng giống huynh như đúc, do ta sinh tại sao lại không giống ta a!
- Điều này chứng tỏ ta thương nhớ đệ, lúc đệ mang thai trong lòng ta rất vui vẻ cho nên Kỷ nhi mới giống ta.
- Dẻo miệng!
Tô Thủy Nguyệt dẫu môi lên, Quân Thư Mục lại nhân cơ hội ghé người qua hôn phớt lên má hắn một cái.
- Ở đây có trẻ con, không được như vậy.
Tuy nói như vậy nhưng hắn vẫn thường xuyên bị đám nam nhân này hôn hôn, nhưng chưa bao giờ để đám nhỏ nhìn thấy lúc hắn cùng bọn họ làm tình, không tốt một chút nào. Hắn nhìn lại hết thảy, vậy là đã ngần ấy năm qua đi, hắn là lúc đầu xuyên vào một quyển sách và cùng một hệ thống trói buộc, cuối cùng mọi thứ lại đi xa đến nhường này. Bách Phệ Thôn không còn là nam chính, y là một nam nhân đứng đầu trong hậu cung của hắn, vốn là nam chính của một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-he-thong-khong-co-liem-si/1601002/chuong-113.html