- Bách Phệ Thôn ngươi mau chạy đi! Mau chạy đi!
Đột nhiên vai hắn đau đớn một trận, là Mộ Thanh Khê đang nắm chặt vai hắn bóp lại, trước mắt một mảng tối tăm rồi chợt sáng lóe lên. Trong phút chốc Tô Thủy Nguyệt nhận ra hắn và Mộ Thanh Khê đã truyền tống đến nơi đang xảy ra chém giết điên cuồng kia.
- Các ngươi, đúng là không sợ chết nhỉ?
Lời kia vừa nói ra làm cho âm thanh chém giết dừng lại, Tô Thủy Nguyệt ở trên cao nhìn xuống dưới, hắn từ lúc nào đã đứng trên kiếm của Mộ Thanh Khê, đứng giữa không trung. Mộ Thanh Khê ở sau lưng hắn nở ra một nụ cười trầm thấp trong cổ họng, tuy rằng không nhìn thấy nhưng hắn cảm nhận được nụ cười này có bao nhiêu phần nguy hiểm.
- Thủy Nguyệt!
Âu Dương Quế Chi ngay từ đầu không tham gia đánh nhau, chỉ củng cố cho bọn họ một lớp phòng ngự chắc chắn, ngay lúc nghe thấy giọng nói kia thì là người đầu tiên nhìn lên trời, vẻ mặt y đanh lại, nhìn thẳng bụng Tô Thủy Nguyệt. Tô Thủy Nguyệt nhìn thấu ánh mắt của y liền ngượng ngùng quay đi không biết dùng từ ngữ gì để giải thích.
- Thủy Nguyệt, đệ mang thai!
Bách Phệ Thôn luôn là người thẳng thắn y ngay lập tức nói ra điều mà tất cả những ai bên dưới cũng không muốn nói ra.
- Chưởng môn, người cuối cùng cũng đã xuất quan, chúng ta cầm cự thật khổ sở.
Người nói lời kia chính là Thẩm Vân Nhi, y bị đám người Bách Phệ Thôn đánh cho thân người tàn tạ, quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-he-thong-khong-co-liem-si/1600985/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.