Tô Thủy Nguyệt hùng hổ đẩy Quân Thư Mục ra sau đấy dứt khoát băng qua làn khói trắng. Trước mắt là một khoảng trời xanh rộng lớn, trời trong mây trắng, dưới chân là một dải cỏ xanh bạt ngàn không thấy điểm dừng. Ba người Quân Thư Mục, Bách Phệ Thôn và Tống Liễu Dương cũng theo ngay sau, sau đấy là đám người còn lại của phái Cửu Dương.
- Thật đúng là một kỳ tài, còn có thể tạo ra một không gian duy mỹ như vậy.
- Không hiểu sao sau khi vào đây cơ thể ta cảm thấy vô cùng áp lực, lại cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Bách Phệ Thôn vừa nói vừa đặt tay lên ngực mình, linh lực trong người cũng không hiểu sao mà giống như đang sôi trào rục rịch không yên. Tô Thủy Nguyệt hắn dĩ nhiên hiểu rõ vì nơi đây đã rất gần với điểm cuối của không gian rồi, nhưng nếu muốn kích hoạt không gian cuối cùng đó thì nhất định phải có máu của Bách Phệ Thôn mới được. Hắn cũng không thể tự dưng lại bảo Bách Phệ Thôn tự làm thương bản thân để lấy máu, như vậy rất dễ dẫn đến nghi ngờ. Mà trong sách thì lại nói Bách Phệ Thôn bị thương là do lúc chiến đấu với dây leo vô tình bị thương, nếu nói vậy thì chắc chắn kịch tình cũng sắp xảy ra. Chỉ là lần này có thêm một đám người chỉ sợ là khó có thể làm cho Bách Phệ Thôn bị thương mà thôi. Cả đám cứ hướng phía trước mà đi, theo hướng dẫn của Tống Liễu Dương.
- La bàn của ta có dấu hiệu bất thường, chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-he-thong-khong-co-liem-si/1600913/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.