*Ludan: Thuật ngữ Internet ở Trung, ám chỉ người yếu đuối.
Edit & Beta by team Nguyệt Nguyệt
"Em đừng có nói bậy." Tưởng Hoài bước tới, lớn tiếng khiển trách.
Đôi tay giấu trong túi khẽ run lên.
"Không phải nửa tiếng trước em nói với anh là tối nay sẽ thay anh mời ba người họ đến đây uống rượu sao?"
Giang Vãn nhẹ giọng hỏi: "Nếu không phải vì coi thường tửu lượng của bọn họ thì còn có thể vì lý do gì?"
Tưởng Hoài bỗng dưng sợ hãi đến mức trên đầu toát mồ hôi.
Nếu nói "Đúng vậy" sẽ khiến ba người Bố Trọng Nghiêu tức giận; nói "Không phải", những người đến đây cũng không phải là kẻ ngốc.
Nếu đến đây không phải để uống rượu, vậy thì đến đây để làm gì?
Còn không phải đến đây là muốn giao lưu hay sao, đàn ông và phụ nữ trộn lẫn một chỗ, cùng nhau tìm kiếm con mồi, uống rượu tán gẫu để thu hút đối phương.
Mà anh ta lại hẹn một lúc ba người cho Tưởng Vãn...
Ý định muốn hãm hại cô rõ ràng như ban ngày.
Tưởng Hoài nuốt nước miếng, ngẩng đầu cười gượng nói:
"Sao có thể coi thường tửu lượng của bọn họ chứ, không phải là anh nhìn ra tửu lượng của Vãn Vãn quá tốt nên muốn mọi người cùng nhau thi đấu sao."
[Đọc full tại link dưới bình luận]
Bố Trọng Nghiêu nhớ đến một truyện cười.
Bạn trai cùng bạn gái đi dạo phố. Bạn gái trang điểm hoàn hảo nhưng lại không tô son, bạn trai ngạc nhiên hỏi sao hôm nay bạn gái không trang điểm...
Trong sự tức giận, vào buổi hẹn hò lần hai cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-hao-mon-sang-van-lam-van-nhan-me/1026370/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.