Thật gian nan... gian nan... gian nan...
Ta lặp lại hai từ 'gian nan' nhiều lần trong đầu.
Ta vừa lết người vừa suy nghĩ.
Những ngày trôi qua này thật không dễ dàng.
Hiện ta đang mang trên người 100kg và đang chạy... À không, phải là lết chứ không phải chạy...
Huhu... Ta nhớ những tháng ngày làm một tiểu thư cao quý ở nhà. Nằm, ăn, học và nằm, ăn, học cuộc sống thật yên bình biết bao nhưng cũng chính vì quá yên bình đó mà đã khiến ta phải đến nơi này để tìm 'thú vui'.
Nghĩ lại mà đau lòng.
Ầy... Đã được một tuần rồi mà chẳng thấy gì đặc biệt, nơi này chỉ có học và học thôi ngoài ra chẳng có gì khác, may là chủ nhật tất cả học sinh trong trường sẽ được nghỉ nên ta quyết định sẽ tham quan 'ngôi trường' này.
"Này Alisha, nhanh hơn chút nữa đi ~"
Đang suy nghĩ sẽ làm gì thì một giọng nói vang lên khiến ta dừng lại và nhìn sang hướng giọng nói.
Haizzz... Là ông thầy Euclid, nhìn ổng đang nằm trên ghế phơi nắng với cái tư thế chướng mắt khiến ta rất muốn chạy đến và cho ổng một chưởng.
Ta đảo mắt rồi bắt đầu tăng tốc.
Tốt! Ngươi muốn nhanh thì ta nhanh.
Nào Alisha ~
Alisha Power up up!!
Iori:...
Kể ra thành tích môn 'làm quen với sức nặng này' của ta chỉ có thể tăng hơn 50kg, việc này khiến ta rất buồn...
Ta thở dài rồi nhìn sang mọi người.
Tất cả họ đều đang cố gắng, có nghị lực sẽ làm được mọi thứ!
Yuki thì vẫn như ngày thường đều hoàn thành sớm nhất. Bell cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-game-thieu-nu-ta-phai-lam-nu-phu-that-sao-oi-khong/42882/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.