Giao lại lá cờ cho Sylia, ngay lập tức tất cả thành viên của đội kỵ sĩ được giao ngay bài huấn luyện tiếp theo.
Ba tháng trôi qua những bài huấn luyện được Sylia giao đến không ngừng nghỉ khiến cả tổ kỵ sĩ như đang giẫm phải phân.
Đám người họ không biết tại sao lại sử dụng từ "phân" để miêu tả trạng thái lúc này.
"Này... tôi mệt lắm rồi. Sylia tính để chúng ta làm đến chết à."
Đội trưởng đội 4 dựa vào cạnh bàn hỏi xong rồi thở dốc.
Ta đánh vào đầu anh ta rồi cười đểu.
"Nhanh thế đã lười biếng rồi à?"
Ngay lập tức đội trưởng đội 4 đã nổi lửa trở lại.
"Này sao cô dám đánh tôi!?"
"Fufu ~ Có giỏi thì bắt tôi lại đi."
"Này! Sao hai em lại có thể đùa giỡn với nhau khi không có tôi cơ chứ!?"
Chưa kịp để cả hai chơi trò đuổi bắt thì giọng nói của Sylia vang lên rồi bất ngờ xuất hiện trước mặt hai người khiến cả hai giật mình đau tim.
"Tập họp nghe thông báo nào!"
Ta xoa nơi con tim đau nhói rồi lắng nghe xem Sylia muốn nói gì.
"Kể từ bây giờ cuộc huấn luyện sẽ chấm dứt! Chúc mừng các em đã hoàn thành khóa học của tôi. Hãy chờ được phong chức kỵ sĩ đi nhé."
Nghe xong tất cả thành viên tổ kỵ sĩ hạnh phúc chảy nước mắt rồi đập tay nhau.
"Nghe hết đã nào! Kể từ tuần này các em sẽ được nghỉ nên muốn làm gì thì làm gì nhé."
Mọi người lại vui hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-game-thieu-nu-ta-phai-lam-nu-phu-that-sao-oi-khong/3065735/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.