"Khoan đã trưởng làng. Tại sao ngài lại biết đến lá cờ?"
Trưởng làng vuốt râu nhìn chúng tôi rồi nói.
"Giáo viên dễ thương của các cô cậu đã giao lại nhiệm vụ cho ta."
Hóa ra Sylia đã chuẩn bị sẵn mọi thứ...
"Mặc dù đám quái thú không nằm trong bài huấn luyện nhưng các cô cậu vẫn thành công. Chất lượng kỵ sĩ lần này cũng không kém gì lần trước."
Nghe trưởng làng nói thế Minta mới thắc mắc hỏi.
"Lần trước?"
"À phải, thường thì những bài huấn luyện đều được giữ bí mật nên người ngoài không hề biết về nó. Nhưng chẳng phải 1 người trong số cậu biết sao?"
Minta, Tiger cùng ta nhìn nhau rồi lắc đầu.
Trưởng làng thấy vậy bật cười rồi trả lời.
"Eric Faranhal em trai của thiên tài Ean Faranhal."
Cả ba ngạc nhiên nghe xong rồi quay sang nhìn Eric. Hắn ta vẫn không biểu hiện một chút cảm xúc nào trên mặt.
Minta cùng Tiger quyết định vẫn không nên hỏi đội trưởng lạnh lùng của họ.
Ta nhìn Eric rồi ngẫm nghĩ. Hồi ta chưa hôn mê cậu ta với ta cùng học chung một khóa nhưng Ean thực sự không đến mức thiên tài.
Không lẽ ông thầy Euclid đã làm gì ư? Vậy thì khả năng của tất cả mọi người trong tổ đều được nâng cao?
Ôi không! Bell của ta!!
Ta phải đảm bảo Bell không bị Euclid đầu độc. Sau khi hoàn thành bài huấn luyện ta sẽ đến chỗ Bell ngay lập tức!
Thoát ra khỏi suy nghĩ cũng là lúc trưởng làng nói ra vị trí của lá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-game-thieu-nu-ta-phai-lam-nu-phu-that-sao-oi-khong/3065726/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.