Trang: Sẵn nói luôn tất cả phần ngoại truyện mình đều sẽ dùng ngôi thứ nhất cho nhân vật. Vì ngoại truyện của nhân vật đều là do chính họ kể ~
Hôm nay cũng vậy, trông em thật kinh tởm.
Từ lần đầu cứu em khỏi bọn quái vật kia tôi đã biết em là người quan trọng mà tôi phải bảo vệ suốt đời nhưng mỗi lần nhìn em tôi lại cảm thấy kinh tởm.
Dĩ nhiên tôi có thể cảm nhận được tình yêu của em dành cho tôi.
Một con quái vật mà lại có cảm xúc? Mà cảm xúc đó lại là tình yêu và nó lại giành cho chính anh trai mình.
Ah...
Cảm xúc của em dành cho tôi, nó thật khiến tôi cảm thấy kinh tởm.
Kinh tởm cảm xúc của em kinh tởm các thứ của em nhưng tôi vẫn yêu em.
Khuôn mặt của em, vóc dáng của em, cơ thể của em tôi đều yêu nó.
Anh trai yêu em gái cũng không phải chuyện lạ gì nhưng cái "yêu" này lại khác với những con người ở trái đất.
Đối với bọn quái vật như tôi và em, cảm xúc là một thứ không cần thiết.
Cảm xúc chỉ là một thứ rác rưởi khiến bản thân yếu hơn mà thôi.
Càng yêu em thì tôi lại càng kinh tởm em, nó cứ như một lời nguyền vậy.
Tôi luôn dùng khuôn mặt dịu dàng để đối mặt với em nhưng khi nghe em ngọt ngào gọi hai từ "anh trai" khiến cho sự dịu dàng trên mặt tôi tan biến, chẳng mấy chốc tôi lộ ra sự chán ghét kinh tởm dành cho em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-game-thieu-nu-ta-phai-lam-nu-phu-that-sao-oi-khong/3065708/chuong-33-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.