Trang-chan: Chương này nam chính sẽ dẫn truyện chịu khó đợi Alisha quay lại nhé:3 ~
Tôi là Falu.
Không có họ chỉ có tên, gọi là Falu.
Tôi sinh ra trong một gia đình bình thường nhưng họ lại chết khi tôi lên năm tuổi. Những ngày sau đó cũng chẳng dễ dàng gì để sống sót khi họ đã chết.
Tôi không có nhà cũng không còn người thân. Đối với những đứa trẻ như tôi chỉ có con đường chết.
Nhưng...
Một cơn thảm họa đã xảy ra, cả vương quốc đều bị chìm đắm trong lửa.
Thật hoảng loạn cả đám người đều chạy đi cứu bản thân họ, ích kỷ đến phải xô đẩy nhau, đạp lên nhau để rời khỏi đây.
Tôi bị bọn họ chen đẩy khiến tôi bị xây xước.
A... Máu đang chảy, cơ thể tôi thật đau...
Họ giẫm lên chân tôi, bụng tôi, mắt tôi...
Cảm giác đau đớn thật quen thuộc làm sao.
Con người thật ích kỷ...
Tôi có thể thấy ngọn lửa trước mắt sắp bao trùm lấy tôi thì trước mặt tôi xuất hiện một chiếc giày sắt, cố gắng ngẫng đầu lên tôi thấy một người thanh niên mặc giáp sắt đang dùng kiếm chặn ngọn lửa lại.
Xung quanh anh là hai người con gái một người là pháp sư còn người còn lại là không giống lắm tôi không biết người đó thuộc nghề gì.
Cả hai đều bảo vệ cho người thanh niên tôi có thể thấy hai người đó rất yêu người đó.
Tình yêu ư?
Sắp mất mạng mà tôi vẫn nghĩ đến chuyện này. Thật nực cười.
Trong khi tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-game-thieu-nu-ta-phai-lam-nu-phu-that-sao-oi-khong/3065677/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.