Đúng là cái răng cái tóc là góc con người mà.
Lưu Minh Thành vừa cắt xong tóc, cậu quay trở lại làm việc như bình thường, là cậu bình thường chứ nhân viên và khách hàng là bất bình thường. Có ai cầm chổi quét nhà cũng bị người ta soi, cầm giẻ lau bàn cũng bị người ta nhòm, đến cả đi vệ sinh cũng bị rình,…như một minh tinh mới nổi.
Hỏi xem một nhân viên xinh đẹp như thiên thần này ai chẳng mê? Hàng loạt con mắt đang nhìn chằm chằm lấy cậu, có người bàn tán thì thầm to nhỏ, cho người còn chủ động xin số điện thoại như chị Nhung.
“Anh trai, có thể…cho em xin số điện thoại được không?” Một cô gái xin xắn, tóc dài thả lơi, tiến về phía cậu, rụt rè mà hỏi.
Minh Thành thoáng chốc khựng người, thì ra số cậu cũng đào hoa đấy chứ nhỉ. Kiếp trước cũng nhiều thư tình, cũng nhiều người thầm thích, bây giờ cũng vậy. Nhưng làm sao được, trái tim cậu đang tạm khóa cửa, chờ một người. Cậu chỉ mỉm cười nhẹ nhẹ, nói: “Xin lỗi.”
Cô gái kia ngượng ngùng, gật đầu nhẹ một cái rồi quay trở lại chỗ ngồi của mình. Cứ nghĩ bị từ chối sẽ buồn, nào ngờ cô ấy vui sướng mà lắc vai cô bạn bên cạnh: “Mày ơi, anh ấy cười lên đẹp quá!”
Minh Thành thậm chí còn bị người khác chụp lén lúc đang bê đồ ra cho khách đưa lên trang của tiệm, một làn sóng mạnh mẽ khiến nhiều chị em đổ dồn vào quán này.
Quản lí vui thầm trong bụng: “Không hổ là mình mà.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-game-bl-toi-tro-thanh-nhan-vat-phu-qua-duong/3554327/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.