"Anh Minh Thành, em đếm đến ba thì anh chạy thật nhanh để diều bay lên nha. Anh nhớ dùng hết sức mình mà chạy đấy nha"
Cánh đồng chiều rộng lớn, nắng nhẹ nhàng bay nhảy khắp nơi, từng làn ánh sáng nhẹ nhàng cùng với gió hòa với nhau tạo thành một bản ca tuyệt đẹp. Nắng là nốt trầm, gió là nốt ngân. Trên cánh đồng bát ngát sắc vàng của lúa, sắc xanh của cỏ cây là hai đứa trẻ trong thân hình người lớn, vui vẻ cười đùa, thoải mái, hòa hợp cùng nơi đây. Khung cảnh nơi đây còn được điểm xuyết bởi âm thanh quen thuộc của làng quê - tiếng trâu bò. Cách Diễm An và Minh Thành khoảng chừng ba bốn mét là một bãi thả trâu bò. Khung cảnh có thể nói là bình dị, tuyệt vời.
Diễm An và Minh Thành hai người chân trần chạy xuống cánh đồng lớn. Giọng nói trong trẻo, ngọt ngào của Diễm An vang lên
"Một...hai...ba!!"
Sau khi Diễm An đếm, Minh Thành liền ngay lập tức chạy thật nhanh. Gió nhẹ nhàng đưa con diều bay lên, bay lên cao hơn.
"A, bay lên rồi, bay lên rồi, anh Minh Thành anh có thấy không" Diễm An cười tít cả mắt, lộ rõ cả lúm đồng tiền trên má cô
"Anh thấy rồi, em nghĩ sao anh thả mà anh không biết vậy..."
"Haha, em quên mất, em lỡ vui quá cho nên..." Cô vỗ nhẹ cái đầu nhỏ của mình và cười. Nụ cười ấy quả là đáng sợ, khiến Minh Thành như bị nhồi máu cơ tim, lồng ngực cứ đập liên hoàn
Chiếc diều bay cao lên, cao hơn nữa, mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-game-bl-toi-tro-thanh-nhan-vat-phu-qua-duong/3551402/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.