“Ông Chủ?” Tessa đờ đẫn nhắc lại. Nhưng không thể nào. De Quincey mới là Ông Chủ. Những kẻ trên cầu đã nói chúng phục vụ hắn. Nate nói… Cô nhìn anh mình. “Nate?”
Cô không nên gọi mới phải. Nghe thấy giọng cô, Mortmain nhìn và mỉm cười. “Tóm lấy cô ta,” ông ta nói với đám người máy. “Đừng để cô ta thoát.”
“Nate!” Tessa hét lên nhưng anh cô không thèm quay đầu nhìn, trong khi đám người máy kia đột nhiên sống dậy và leo tới tạo ra những tiếng lách cách. Một con ôm trọn lấy cô bằng đôi cánh tay như gọng kìm, khiến cô thở hết nổi.
Mortmain cười với Tessa. “Đừng đay nghiến anh mình làm gì, cô Gray. Cậu ta thông minh hơn tôi tưởng. Cậu ấy đề nghị tôi lừa hai cậu Carstairs và Herondale đi cho rảnh.”
“Chuyện gì thế này?” Jessamine run run nói và nhìn Nate, Tessa, Mortmain rồi ngược lại. “Em không hiểu. Anh đang quỳ trước ai vậy, Nate?”
“Ngài ấy là Ông Chủ,” Nate nói. “Nếu thông minh ra, em nên quỳ xuống đi.”
Jessamine ngờ vực. “Đó chẳng phải de Quincey sao?”
Ánh mắt Nate lóe lên. “De Quincey là quân nô lệ, thân trâu ngựa. Hắn phục vụ Ông Chủ. Rất ít người biết thân phận của Ông Chủ; anh là một trong số đó. Anh được hưởng ân huệ đó.”
Jessamine kêu lên một tiếng chán ghét. “Được hưởng ân huệ quỳ xuống đất chứ gì?”
Ánh mắt Nate lại sáng lên và anh đứng dậy. Anh hét gì đó với Jessamine, nhưng Tessa không nghe ra. Người máy đang ôm ghì chặt đến độ cô khó lòng thở được và những điểm đen bắt đầu nhảy múa trước mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-cau-chuyen-trong-sach/3950763/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.