“Jessamine! Jessamine, có chuyện gì thế? Nate đâu?”
Jessamine đang đứng ngoài phòng Nate. Nghe câu hỏi, cô nàng quay phắt lại nhìn Tessa đang vội vàng đi tới. Đôi mắt Jessamine vằn tia máu, rõ ràng đang cực kì tức tối. Những lọn tóc vàng xổ ra khỏi búi tóc thường rất gọn gàng. “Mình không biết,” cô nàng gắt. “Mình ngủ quên trên ghế cạnh giường và khi mình tỉnh dậy, anh ấy đã đi mất. Chỉ vậy thôi!” Cô nàng nheo mắt. “Ôi trời, trông cậu ghê quá!”
Tessa liếc nhìn mình. Cô không buồn mặc váy phồng hay thậm chí đi giày. Cô chỉ mặc váy vào và xỏ đôi giày mềm. Tóc cô thả dài xuống vai và cô tưởng tượng mình hẳn phải giống bà điên mà ông Rochester giữ trên gác mái trong Jane Eyre. “Ờ, Nate không thể đi xa được khi ốm như thế,” Tessa nói. “Không ai tìm anh ấy sao?”
Jess giơ hai tay. “Thật lòng mà nói, Jessamine…” Cô ngừng lại và quay đi. “Thôi, mình cũng đi tìm đây. Bồ có thể ở lại nếu muốn.”
“Ờ.” Jessamine quay đầu đi khi Tessa đi theo hành lang mà đầu óc cứ quay cuồng. Nate có thể đi đâu chứ? Anh bị sốt và mê sảng sao? Anh đã ra khỏi giường mà không biết mình ở đâu và bắt đầu đi tìm cô sao? Ý nghĩ đó khiến tim cô đau nhói. Học Viện là một mê cung, cô nghĩ đi rẽ vào hết hành lang này tới hành lang khác. Giờ cô cũng chỉ mang máng nhớ đường trong đây, vậy Nate làm sao có thể…
“Chị Gray?”
Tessa quay lại và thấy Thomas đi ra từ một cánh cửa. Cậu mặc áo sơ mi cộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-cau-chuyen-trong-sach/3950753/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.