Rất tiếc là vụ nổ Big Bang đó không có xảy ra nên bây giờ mới có chuyện như thế này:
“Chỗ này đáp án x = -2 mới đúng.”
….. 5 phút sau…
“Hình này vẽ sai rồi, phải bắt đầu từ góc vuông. Vẽ lại!”
…. 10 phút sau…
“Từ này viết thiếu một nét, chép phạt 20 lần.”
…. 20 phút sau…
“Được rồi! Hôm nay học tới đây thôi!” – Ivan vừa kết thúc câu nói đã nghe An An hét toáng lên một tiếng rồi lăn ra nằm bẹp dưới đất, miệng không ngừng lảm nhảm.
“Oa, cái đầu đáng thương của tôi sắp nổ tung rồi, chất xám quý báu của tôi. Ivan là đại ác quỷ đội lốt người mà!” – Câu này là An An tự lẩm bẩm một mình nên âm lượng rất nhỏ. Nhưng tiếc thay lỗ tai của ai đó rất thính, nghe rõ không sót một chữ nào ngay lập tức quay sang tặng An An một nụ cười rất tươi nhưng đồng thời cũng rất lạnh.
“Cô vừa nói cái gì?”
“Hơ, không có gì hết! A, nhìn kìa, tới giờ ăn tối rồi, chúng ta mau xuống ăn đi! Hôm nay có món anh thích đó!” – An An vội vàng bật dậy, nhanh chóng tìm đề tài để đánh lạc hướng. Kể từ buổi tối ‘định mệnh’ của 1 tuần trước cô đã thề với lòng mình rằng nếu muốn sống, thì đừng bao giờ chọc giận Ivan. Cậu ta mà giận lên thì người ăn khổ nhiều nhất cũng chỉ có mình cô thôi.
--- -----Tôi là dải phân cách hồi tưởng---- ----
Buổi chiều ‘định mệnh’ của 1 tuần trước.
“Hả? An An phải về sao? Sao không ở lại ăn cơm tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-vao-bl-anime-roi/1414722/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.