Minh Quang bị Ma Quân đánh bay, thân thể hắn va vào cây trụ đã vỡ một nửa bên ngoài Chấp Pháp đài nặng nề rơi xuống đất.
Ma Quân xoa xoa cổ tay, không chút nào áp lực nói "Ngươi đã tàn tạ như vậy rồi, có phải nên giao Thiết Huyết kiếm ra rồi không?"
Minh Quang cắn răng, vị máu tanh ngọt lan tràn trong khoang miệng "Ta không biết ngươi đang nói cái gì cả!"
Ma Quân híp mắt "Đến lúc này rồi vẫn còn cứng họng?!"
Hắn ta nâng tay, một luồng ma khí màu đen bao bọc lấy Minh Quang nâng hắn lên không trung. Minh Quang giãy dụa nhưng chẳng thể thoát ra khỏi đám ma khí kia được.
"Ta hỏi lần cuối, Thiết Huyết kiếm đang ở đâu?"
Minh Quang không chút kiêng dè nhìn thẳng vào mắt Ma Quân, trong khốn cảnh nhưng vẫn bất khuất. Hắn cười lạnh "Ta không biết, dù biết cũng không nói cho ngươi!"
Ma Quân híp mắt, hắn ta động tay, muốn ném Minh Quang vào trụ một lần nữa. Cây trụ vốn không chịu nổi áp lực, vỡ thành nhiều mảnh rơi ầm ầm xuống đất.
Minh Quang phun ra ngụm máu, chật vật né tránh mảnh vỡ của cây trụ rơi xuống.
Ma Quân không hề có ý buông tha Minh Quang, tay hắn tụ lên luồng ma khí mới nhưng chưa kịp đánh ra đã bị một thanh kiếm chặn lại cùng với ánh sáng trận pháp bay đến.
Ma Quân hơi nhíu mày, chẳng tốt nhiều công sức nắm lấy kiếm của Tưởng Anh, hắn cong ngón tay, thanh kiếm của Tưởng Anh gãy làm hai đoạn, đồng thời nàng ấy cũng bị kiếm khí đánh bay.
Luồng ma khí vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-van-ngua-duc-thanh-doi-voi-nu-chu/1599961/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.