"WTF!" Vương Cầm há hốc mồn "Không phải cô gặp động đất rồi xuyên không đấy chứ?"
"Sao cô biết?"
"Má ơi! Thành Thị C gặp trận động đất lớn, cả khu chung cư Hạnh Phúc đều bị sập đấy. Ta nghĩ cô xuyên vào lúc đó!"
Vương Cầm giơ ngón cái với Mộng Y "Cô quả thật mệnh lớn! Khi đó ta đang ở phòng thí nghiệm may ra tránh được một kiếp. Không ngờ đến mấy ngày sau lại bị tai nạn giao thông, đã thế vừa tỉnh dậy đã thấy bản thân thành nhân vật phản diện độc ác mình từng phỉ nhổ, cõng cái nồi giết người to đùng!"
Mộng Y cười có chút cứng nhắc "Ra là cô xuyên đến lúc đó." Thảo nào nàng cảm thấy Vương Cầm có chút kì lạ.
Mộng Y cắn môi, phi thường để ý câu khu chung cư Hạnh Phúc bị sập của Vương Cầm "Vậy. . . Ta ở thế giới kia đã chết rồi sao?"
Vương Cầm nhúng vai "Có lẽ vậy."
Mộng Y nặng nề thở dài.
"Sao vậy? Cô muốn trở lại sao?"
Mộng Y lắc đầu "Chỉ là khi nghe thấy bản thân ở thế giới kia đã không còn thì có chút buồn. Nơi đó còn có cha mẹ ta. . ."
Vương Cầm nhúng vai.
Nếu đã biết Vương Cầm là đồng hương Mộng Y cũng nói ra nghi vấn của mình "Mấy hôm nay ngươi tiếp cận ta là có ý gì? Liên quan đến việc ta đến từ nơi đó sao?"
Vương Cầm tắc lưỡi "Cô quả thật nhạy bén. Đúng vậy, ta tiếp cận cô quả thật có mục đích."
Loading...
Mộng Y nắm chặt túi tote bên hông đề phòng nhìn Vương Cầm.
"Cùng ta xuyên đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-van-ngua-duc-thanh-doi-voi-nu-chu/1599948/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.