Quả nhiên Thủy Tình nói không sai chút nào, ngay sáng ngày hôm sau Kiến Uyên công chúa của Phủ Dung quốc tìm đến khách điếm mà đám người Nghịch Lan nghỉ ngơi.
Cũng không biết cô ta có tin tức từ chỗ nào, chỉ cần Nghịch Lan đặt chân đến kinh thành thì ngày hôm sau cô ta đã tìm đến cửa.
Kiến Uyên đứng dưới đại sảnh không quản hình tượng hô lớn "Nghịch Lan, ta biết cô đã trở về, mau xuống đây mau!"
Khách trọ trong khách điếm không đông lắm nhưng lúc Kiến Uyên hô lớn tên Nghịch Lan vẫn không có ít người tụ tập đến đại sảnh. Đùa sao?! Người Kiến Uyên hô to gọi nhỏ là Đệ nhất tài nữ kiêm đệ nhất mỹ nhân Phủ Dung quốc đấy! Đã thật lâu rồi bọn họ còn chưa nhìn thấy Nghịch Lan đâu!
"Nghịch Lan quận chúa trở về rồi sao? Lại còn đang ở đây?!"
"Nữ thần của ta đang ở chung khách điếm với ta đấy! Nghe thôi đã phấn khích!"
"Nghịch Lan quận chúa trở về sao ta không biết nhỉ?"
Đám người bát quát nhìn kẻ vừa phát ngôn đầy vẻ trào phúng "Nữ thần của chúng ta trở về có khi nào kinh động đến ai đâu? Lúc nào cũng nhờ Kiến Uyên công chúa khứu giác nhạy bén mới biết tin sao?"
Mọi người thầm lau mồ hôi nhìn tên vừa nói, ngươi nói vậy khác nào nói Kiến Uyên công chúa là chó chứ?! Mà không phủ nhận Kiến Uyên này ở trong kinh thành đã có một cái biệt danh 'máy đánh hơi Nghịch Lan' rồi.
Kiến Uyên lườm đám người bát quái, không thèm để ý bọn họ. Kiến Uyên vốn có khí chất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-van-ngua-duc-thanh-doi-voi-nu-chu/1599942/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.