Mà điều An Thanh bất ngờ nhất là, đứa trẻ này lại đặc biệt hợp với Quách Nhĩ Giai thị, ngồi trong lòng nàng ta không muốn xuống, nhũ mẫu cứ dỗ mãi cũng không được.
“Thật kỳ lạ, sao ngươi vừa ôm thằng bé, thằng bé liền không muốn xuống thế này.” An Thanh kinh ngạc nói.
Vừa rồi rõ ràng nàng và Bạch Giai thị cũng ôm thằng bé, nhưng không thấy thằng bé như vậy.
Quách Nhĩ Giai thị cười giải thích: “Không giấu phúc tấn, lúc thiếp thân ở nhà, các đệ đệ muội muội gần như đều do thiếp thân một tay nuôi lớn, ở phương diện trông trẻ cũng coi như có chút kinh nghiệm.”
Dứt lời, nàng ta liền làm mẫu một cách bế trẻ con sao cho thoải mái, khiến An Thanh và Bạch Giai thị không ngừng trầm trồ khen ngợi.
Cứ thế lại trôi qua một lúc, thấy đứa trẻ có vẻ hơi mệt, An Thanh mới để nhũ mẫu ôm đứa trẻ xuống.
“Ta cho người làm ít bánh trứng, quấy rầy hồi lâu Hoằng Thăng chắc cũng đói rồi, ngươi xuống đó trông chừng cho thằng bé dùng đi.”
Hoằng Thăng đã hơn một tuổi, đứa trẻ ở tuổi này ngoài bú sữa ra, cũng sẽ được cho ăn thêm thức ăn bổ sung, nhưng lúc này thức ăn bổ sung của chúng đa số là cháo sánh, nhìn không có mùi vị gì, An Thanh liền bảo Xuân Hiểu làm một suất bánh trứng sữa bí đỏ, tuy cũng không cho thêm gia vị gì, nhưng ít nhất cũng khá hơn những thứ cháo sánh kia.
Nhũ mẫu vội vàng đáp lời, sau khi hành lễ quy củ liền ôm đứa trẻ xuống.
An Thanh liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-trieu-thanh-ngay-ngay-lam-ruong/5201555/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.