Người bà già này đã không thể làm gì được nữa, đứng trước tình huống bây giờ muốn cứu được cháu hái chỉ còn cách cứng rắn dùng bạo lực trước, như vậy may ra còn có thể cứu được cháu. Nhưng bà đã đoán sai những gì mà mình nghĩ đến, Xuân Yên vì quá tức giận khi không một ai đứng ra bảo vệ ả cả, trước kia mỗi khi ả làm sai điều gì đó thì đều có rất nhiều giống đực tự nguyện đứng ra nhận lỗi về mình, dù có là gì đi nữa họ vẫn tranh nhau để được bảo vệ cô, nhưng giờ thì nhìn xem, bọn họ đứng cả ra đấy tụm nhau lại mà xì xào gương mặt còn không tỏ ra chút thương cả gì, Xuân Yên quá tức giận không kìm được kiểm soát đã lấy viên đá dùng làm dao phòng thân giấu trong người ra lao về phía Trương Tiểu Hạ với lời nói đầy oán hận. 
“ ĐI CHẾT ĐI...! CHẾT ĐI!" 
Ả lao ra như một kẻ điên, hình tượng vốn có trước kia mà ả cố gắng xây dựng, chính từ giây phút mà Xuân Yên cầm đá dao lên đã mất hết. 
Trương Tiểu Hạ và mọi người đều xốc và sợ hãi trước tình huống này, nhưng mọi thứ đã được Thiên Hoàng ngăn cản lại. Dao đá trên tay Xuân Yên văng xuống đất tạo ra tiếng keng đau đớn. Thiên Hoàng một tay bóp cổ cả nhẹ nhàng nhấc lên không, y không hề nương tay cho dù một chút cho đến khi hơi thở của Xuân Yên dần yếu đi trong sự dãy dụa của ả Thiên Hoàng mới vứt ả xuống đất. 
“ Ta 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-thu-nhan-ta-lam-nu-hoang/3325343/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.