Trương Tiểu Hạ vốn là con người hay để ý và nhiều suy tư lo lắng khi về một điều nào đó. Từ khi nghe người lạ hỏi về thế giới mà mình đến, trong đầu không ngừng có câu hỏi được đặt ra. Vốn nghĩ mình đã quên được thế giới đó nhưng lại không thể ngừng suy nghĩ khi có kẻ khác hay thứ gì đó khơi dậy. Nhưng mà Trương Tiểu Hạ lại không thể hiện nó ra ngoài mà cất sâu bên trong, và âm thầm tìm kiếm người đó. 
Vốn muốn sống thảnh thơi để qua cơn bão tuyết cuối cùng này, nhưng trước mấy ngày bão tuyết thì đã có mấy kẻ chán sống đến phá đám. Là bọn người đã cướp mất lương thực của bộ lạc kia, hôm nay bọn chúng còn có thêm hai bộ lạc là đồng minh. 
Lại là bộ lạc trước kia đã từng tới xâm lược, Nguyệt Long. 
Lần này Khiết Đẳng đã dân thêm hai bộ lạc nhỏ là Khưu Nhất và Thất bát đến. 
Cũng may trước khi mùa đông tới, Trương Tiểu Hạ đã chuẩn bị trước dùng những khiến thức đã biến về xây dựng mà xây lên một bức tường vững chắc bao quanh lấy bộ lạc, người bên trên có thể bắn tên hoặc thả đá xuống. 
Tộc trưởng đã cử Thiên Hoàng và vài dùng sĩ đó Lưu Vũ thành lập ra ứng chiến. Quân thú của một lạc đã được ăn uống đầy đủ trong suốt thời gian mùa đông, chính vì thế sức khoẻ cũng không giảm xuống mà còn tăng lên. Trái ngược với Huyền Cao, thì ba bộ lạc trước mắt lại kém xa, dù thú nhân có nhiều đi nữa 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-thu-nhan-ta-lam-nu-hoang/2749158/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.