Giang Mật không biết Tiêu Dương đang tự biên về cô thế nào, cô kích động gài then cửa, rồi dựa lên ván cửa cũ nát sau lưng, suy nghĩ trong đầu, hình ảnh không gian lại xuất hiện. 
Cô nhìn những chùm nho trong vắt, cây táo đỏ rực, quả dưa hấu thì tròn vo. 
Quả dưa hấu! 
Trên dưa hấu xuất hiện một hàng chữ nhỏ 【Tích được một ngàn mới có thể đạt được!】 
Đệt! 
Có gian dối quá không? Cô không tin nó lươn lẹo! 
Cây nho 
【Tích một ngàn.】 
Cây táo! 
【Tích một ngàn.】 
Cuối cùng tay trái Giang Mật cầm một trái dưa leo xanh nhạt, tay phải cầm một măng tây tươi xanh. 
Được rồi. 
Cô cũng đã hiểu rõ. 
Rau dưa thì cung cấp miễn phí, còn nếu muốn ăn hoa quả thì phải cố gắng kiếm tiền. 
Nói ngắn gọn, cô không có tiền thì không có khen thưởng! 
"Rộp rộp!" 
Giang Mật buồn bực mà cắn một miếng dưa leo, thật giòn. 
Vừa ngọt thanh ngon miệng. 
Lại tươi mới. 
Đây là trái dưa leo ngon nhất cô đã từng ăn! 
Ánh mắt của cô sáng bừng, có nông trường lớn trong không gian, vả lại rau dưa so với bên ngoài còn ngon hơn, dường như cô có thể tưởng tượng ra cảnh mình sắp trở thành phú bà rồi! 
Giang Mật mở cửa ra, chuẩn bị đi đến thị trấn thử nước trước. 
Sau đó đi mua một chút thịt về cho tụi nhỏ ăn. 
"Rào..." 
Cô vừa đi đến cửa đã thấy một người đàn ông cao lớn mình trần đứng bên cạnh cái giếng trong sân, anh đang bưng thùng nước đổ từ trên đầu xuống, dòng nước từ trên da theo những đường cong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-thap-nien-80-sau-dem-tan-hon-ca-nha-coi-toi-thanh-bao-boi/4618192/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.