Minh Vi cuồng vọng hô to.
Nhưng mọi người đều cảm thấy cô đau lòng quá mức, điên mất rồi!“Muốn tôi nói Trương Hương Mai cũng xứng đáng, miệng thối.
”“Đúng vậy, thằng nhóc Tri Nhai kia đều đã như vậy rồi, mà bà ta còn trù ẻo người ta! ”“Miệng thối xứng đáng bị đánh!”Trương Hương Mai sững sờ tại chỗ, rõ ràng người bị đánh là bà, thế nào lại thành ra bà là người có lỗi?Bí thư chi bộ nhanh chóng quay sang đỡ Trương Hương Mai đứng lên, thái độ ba phải, nói: “Trương Hương Mai, về sau bà cũng nên quản cái miệng của mình đi thôi! Minh Vi này, chuyện này dù sao cháu cũng không đúng, hai người xin lỗi lẫn nhau, việc này coi như xong, chứ nếu như làm loạn tới tận Cục Công An, thì thanh danh của thôn Kháo Sơn chúng ta có muốn giữ nữa hay không?”Lúc trước Hạ Tiểu Mai tới đây gây chuyện đã khiến cho bí thư chi bộ ở thôn xã khác có chuyện chê cười rồi, nếu xảy ra chuyện tương tự thêm lần nữa, sang năm còn có thể làm bí thư chi bộ nữa hay không, chỉ sợ tổ chức đỏ sẽ không phê chuẩn ông tuyển cử!Minh Vi cười lạnh một tiếng, xin lỗi Trương Hương Mai? Nằm mơ đi thôi!“Tôi còn vội vàng đi tới trạm y tế, lời nói liền đặt ở chỗ này, tôi sẽ không chủ động tìm phiền toái với bất kỳ ai, nhưng nếu ai dám khiến tôi không thoải mái, không có việc gì muốn gây chuyện, thì cũng đừng trách tôi không bận tâm tình làng nghĩa xóm!” Minh Vi ánh mắt lạnh như băng nhìn về đám người trong thôn Kháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-thap-nien-80-cung-chong-lam-giau/857009/chuong-47.html