Cùng với việc lãng phí miệng lưỡi với loại phụ nữ Mã Nguyệt Quế, chi bằng ngẫm lại ngày mai có phải nên thêm hai món ăn khác hay không. Nhưng Lý Xuân Hoa tức không chịu được, nhưng Minh Vi cũng đều mở miệng, bà cũng chỉ có thể trước tiên nhịn xuống cơn nóng giận, thành thành thật thật mang sủi cảo qua cho khách. Một ngày nào đó, bà phải đánh một trận nhừ đòn con mụ Mã Nguyệt Quế đoạt việc làm ăn của người khác đó!Đợi sau khi bưng xong sủi cảo, bà nghỉ ngơi một lúc, mới hỏi Minh Vi: “Hôm nay bán được bao nhiêu phần sủi cảo?”Hiện tại sủi cảo khách hàng cần đều đã cho hết vào nồi, phải đợi một lát mới có thể vớt ra.
Nếu Lý Xuân Hoa muốn biết, thì Minh Vi tự nhiên sẽ không giấu giếm. Cô mở ra túi tạp dề chật cứng, đơn giản nhìn lướt qua, “Đánh giá trừ đi chi phí và các loại phí tổn khác, có thể lãi được khoảng mười một, mười hai đồng, mẹ, chuyện tiền bạc chúng ta về nhà lại nói, chỗ này người nhiều mắt tạp……”“Mười một mười hai…… Mười một mười hai đồng tiền?”Lý Xuân Hoa kích động kêu lên, sau đó nhanh chóng hạ thấp giọng, “Con không phải đang lừa mẹ đó chứ?”Hôm nay là ngày đầu tiên nhà bọn họ súng bắn chim đổi đại pháo liền kiếm lời mười một mười hai đồng tiền, như vậy chẳng phải chỉ cần hai ba ngày là có thể thu hồi vốn? Trời đất ơi! Chuyện này vô luận như thế nào bà cũng không dám tin tưởng!Trái tim Lý Xuân Hoa đập mạnh liên hồi, chỉ coi như Minh Vi đang khoác lác. Minh Vi khuấy sủi cảo trong nồi, tránh cho sủi cảo dính nồi, cười nói: “Mẹ, thật sự con không có lừa mẹ. Không tin mẹ tự tính thử xem, sủi cảo hấp và sủi cảo nấu của nhà chúng ta tổng cộng có 600 cái, mỗi một phần sủi cảo sáu cái, một phần con bán hai mao tiền, lại tính tính cháo rau trong nồi giữ ấm, cũng là hai mao tiền một bát, thô sơ giản lược đánh giá bán đi được hơn hai mươi bát, tính tròn là 30 bát, bản thân mẹ tự cân nhắc cân nhắc xem chúng ta bán được bao nhiêu tiền. ”Lý Xuân Hoa chưa đi học bao giờ, đương nhiên sẽ không biết tính, nhưng bà biết đếm ngón tay. Nhưng đếm đi đếm lại, phát hiện mười ngón tay của mình căn bản tính không hết, đơn giản trước tiên kìm nén hoài nghi và nỗi kiếp sợ trong lòng xuống, hạ quyết tâm chờ về đến nhà rồi lại cùng Minh Vi tính toán cẩn thận.
Bà nhìn thoáng qua quầy hàng rỗng tuếch, đích xác không còn sủi cảo, lại quơ quơ nồi giữ ấm, mới kinh ngạc há to miệng. Chuyện buôn bán ở trên huyện này tốt như vậy sao? Sủi cảo do con dâu làm được mọi người yêu thích chào đón như vậy?Mã Nguyệt Quế sao chép lời quảng cáo buôn bán cũng không tồi, nhưng rốt cuộc sủi cảo nhà bà ta làm da dày nhân ít, tuy rằng thoạt nhìn bụ bẫm, nhưng những người ăn xong đều nói không thể ăn, qua qua lại lại như vậy sủi cảo bị ế cũng không ít. Nhìn sang quầy hàng của Minh Vi ở đối diện cùng nét mặt tươi cười của Lý Xuân Hoa, nhấc chân đạp mạnh vào bếp lò, trong lòng tràn đầy ý hận. Dựa vào cái gì mà một con bé mới tới trước cửa trạm y tế chưa lâu không chỉ tranh đoạt việc làm ăn lại còn có thể kiếm được tiền, mà bà bày quán ở chỗ nay đã ba năm nay lại bị lỗ vốn?Mã Nguyệt Quế nhịn không được ghi hận trong lòng, bà bỗng nhiên nhớ tới đám lưu manh ngày đó bị Minh Vi đánh cho tơi tả phải vào nằm viện, không khỏi nở một nụ cười khó lường: Việc làm ăn trước cửa trạm y tế là của bà, ai cũng đừng mong cướp được!Ngày này hai mẹ con làm buôn bán ở huyện thành còn tính viên mãn, Minh Vi biết bản thân kiếm được bao nhiêu tiền, cho nên dẫn theo Lý Xuân Hoa đi tới Cung Tiêu Xã, trực tiếp mua hẳn 3 cân thịt heo, một cân trong đó là muốn mang sang cho bí thư chi bộ. Sau này không thể thiếu phải thường xuyên sang mượn trâu nước, đối với việc này Lý Xuân Hoa cũng không có dị nghị. Nhân tình qua lại là cần thiết.
Sau khi về đến nhà, Hạ Đại Cường bị thương phải ở nhà, nhàn rỗi cũng không có việc gì làm, dứt khoát đi làm cơm trưa. Minh Vi biết Hạ Đại Cường nấu cơm, cũng không trông cậy vào ông nấu sẽ ăn ngon, bởi vì ba chồng là người tiết kiệm, đừng nói thịt, ngay cả khi xào rau phải cho thêm dầu, ông còn có chút không đành cho thêm dầu. Cơm trưa hai món một canh, một món là rau xà lách xào, một món là củ cải khô xào trứng gà, canh là canh trứng, chỉ có thể tạm thời xem như một nồi nước dùng, Hạ Đại Cường đập một quả trứng, dùng đũa khuấy đều lại cho thêm chút muối cũng coi như là một món canh. .
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]