Chương trước
Chương sau


Minh Vi lạnh lùng trừng mắt nhìn Trương Hương Mai, nhắc nhở thiện ý: “Thím à à, cũng nên tích chút đức nơi cửa miệng đi là vừa, đừng có mà nhà ai có chuyện liền nhanh nhảu nhảy vào nói hai câu.
Miệng thối như vậy, thím không xuống địa ngục dẫm lưỡi dao thì còn có ai nữa? Cũng khó trách con trai thím mãi không tìm được vợ, có khi chính là vì ông trời có mắt, sai nguyệt lão cắt đứt dây tơ hồng của con trai thím đó!”Giọng nói Minh Vi vừa dứt, Trương Hương Mai tức khắc cảm thấy trước mắt tối sầm, bà ghét nhất chính là người khác lấy chuyện con trai bà ra nói, đặc biệt là chuyện không cưới được vợ, nhưng càng kiến bà tuyệt vọng chính là lời nói kế tiếp của Minh Vi.

“Đúng rồi thím à, hình như con trai thím còn lớn hơn chồng cháu 1 tuổi phải không? Nhà cháu đều đã lấy vợ, mà con trai thím còn chưa kết hôn nữa, không phải có bệnh kín gì khó nói đó chứ?” Minh Vi nói tiếp.
Sắc mặt Trương Hương Mai tức khắc trắng bệch một mảnh, khi bà nghe được Minh Hữu Lương tới náo loạn, liền lập tức triệu tập đám bà tám có tiếng trong thôn tới.
Nhưng hiện tại lại bị Minh Vi phản thắng một nước cờ, đám bà tám mà bà kêu tới đều là những nhân vật tàn nhẫn nhất!Nếu chuyện con trai bà có bệnh kín bị truyền ra ngoài, 27 tuổi vẫn chưa lấy được vợ, giờ mà bị truyền đi khắp xóm thì dù có nói sùi bọt mép cũng tẩy không sạch!Trương Hương Mai lập tức phủ nhận: “Ta đã nói! Con trai ta là còn chưa muốn bàn chuyện trai gái mà thôi!”“Phải không? Con trai thím không nóng nảy, vậy cần gì mỗi ngày đều ra ngồi xổm ở cửa thôn nhìn chằm chằm chân con gái nhà người ta, chẳng lẽ đê tiện như vậy?” Minh Vi lạnh lùng chế giễu Trương Hương Mai.
Hạ Tri Nhai nghe được mấy lời nói sát thương cao của Minh Vi liền nhịn không được nhếch môi mỉm cười, chỉ nói mấy cầu liền đưa Trương Hương Mai vào tròng, xem ra sẽ không bị đám bà tám này bắt nạt.

Nhưng thực mau, ý cười trên mặt Hạ Tri Nhai liền tan đi.
Đám phụ nữ chung quanh xem náo nhiệt không chê lớn chuyện, liên tục chỉ vào Trương Hương Mai nói con trai bà “không được”, khiến Trường Hương Mai tức giận muốn nổ tung.
Trương Hương Mai nóng nảy, bỗng nhiên trong mắt vừa chuyển, chống nạnh mắng: “Minh Vi mày có mặt mũi mà nói con trai bà sao? Chuyện này dây dưa với người đàn ông khác còn chưa nói rõ ràng đầu, bớt ở đây lôi chuyện con trai bà ra làm bình phong chắn lời gièm pha đi!”“Cháu có gièm pha hay không chính cháu tự biết, chẳng lẽ thím à tận mắt nhìn thấy cháu với người đàn ông khác làm chuyện xấu hay sao?” Minh Vi khoanh tay, tự tin đến mức khiến người khác không dám hoài nghi, “Thím à cần phải nghĩ cho kỹ nha, vô cớ bôi nhọ danh dự người khác chính là phạm vào tội phỉ báng đó, sẽ bị bắt đi lao động cải tạo nha!”Trương Hương Mai hoảng sợ, nhưng thực mau lại ha ha phục hồi tinh thần lại, “Tao có bôi nhọ hay không, trong lòng mày không rõ ràng sao! Làng trên xóm dưới mọi người đều nhìn ở trong mắt, mày chính là thông đồng với thanh niên tiến bộ, xùy, đồ để tiện dơ bẩn!”Minh Vi khí đạm thần nhàn như cũ, “Thím à có tự tin như vậy, xem ra cháu vẫn là nên đi Cục Công An tố cáo hai tiếng, liền nói trong thôn chúng ta có kẻ phạm tội lưu manh, để người xuống bắt đi lao động cải tạo!" Cái người phạm tội lưu manh này là ai, mọi người đều biết.
Lúc này Trương Hương Mai xem như bị hù dọa không nhẹ, con trai bà đã làm những chuyện gì, trong lòng bà rõ ràng.

Tức khắc nhịn không được, chụp đùi dậm chân, “Minh Vi mụ đàn bà xấu xa, ngươi, bản thân mày không cần mặt mũi cũng thôi đi, còn muốn hắt nước bẩn lên đầu con trai bà, mày lòng dạ ác độc, loại người như mày nên bị đào hết phần mộ tổ tiên, chồng bị người đoạt, cẩn thận bị thiên lôi đánh xuống đó!”Minh Vi sắc mặt khó coi, nhưng vẫn chịu đựng không nói chuyện.
Trương Hương Mai thấy Minh Vi không cãi lại, liền bắt đầu đắc ý dào dạt, tiểu tiện nhân dám chửi nhau với bà? Hừ, còn chưa đủ lông đủ cánh đầu!Chính là Trương Hương Mai xem nhẹ đám bà tám phía sau đồng thời tránh ra, cả đám cũng đều ngậm miệng lại.
Trương Hương Mai nghiêng đầu, “Mấy bà sao đều không nói gì thế? Mọi người cùng nhau tới nói nói chút chuyện của Minh Vi đi này, để nó đừng có mà kiêu ngạo như vậy, về sau an phận làm người! Cha của Minh Vi này, xem như ông đã nuôi phải cái đồ bôi tiến hóa bạch nhãn lang rồi, ngày hôm qua nhà nó còn làm sủi cảo nữa kìa, tấm tắc, hương thịt heo thơm phức, nói không có tiền cho ông? Ai tin a!".


Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.