Tối hôm đó Thanh Nhạn chỉ lơ lãng hỏi một câu hôm nay đi chơi đâu, Quan Tự Phong đã quẫn bách lớn tiếng đáp: "Chơi đâu mà chơi, ta và thê chủ đi công chuyện."
Tống Kiều Thư giả ngơ vùi đầu ăn cơm, để Thanh Nhạn với Ngô Kiêu liếc nhau.
Giật mình gì chứ, có mỗi tên nhóc này ít được ra ngoài nên tuổi trẻ chưa trải sự đời thôi, bọn hắn đều trải qua mấy trò "đi công chuyện" của thê chủ rồi.
Đặc biệt phải kể đến Ngô Kiêu.
Một lần Tống Kiều Thư đi cưỡi ngựa với Nguyệt Hải Đường, vì hắn thích cưỡi ngựa nên nàng đưa hắn theo. Nửa chừng con ngựa Nguyệt Hải Đường cưỡi bị đau chân, đi tập tễnh. Nàng để cho nàng ta cưỡi ngựa của mình dắt ngựa về, nàng với ngồi chung ngựa, tính đi nốt tới bờ sồng rồi mới về.
Nào ngờ đến bờ sông nàng nối ý xấu, cố tình dùng mông cọ cọ hắn, sau đó bày ra vẻ mặt khó xử: "Kiêu lang, chàng sao vậy."
Ngô Kiêu: "..." Nàng còn hỏi à?
"Nàng ngồi nhích lên chút, tránh xa "nó" ra, một chút là ổn thôi."
Tống Kiều Thư chẹp chẹp miệng, ngại ngùng đáp: "Không chịu, tiểu phu nhà ta nổi thú tính, ta phải giúp hắn giải quyết chứ."
Ngô Kiêu: "..." Ai, ai nổi thú tính?
Hai người dây dưa trên lưng ngựa, đương nhiên hắn không phải đối thủ của nàng, qua một hồi hắn đành nhượng bộ, mặc nàng hào hứng kéo y phục. Tuy Tống Kiều Thư to gan nhưng cũng chưa đến mức mất hết liêm sỉ, nàng không dám để lộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-nu-ton-nuoi-bon-chong/2841115/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.