Lăng thị dặn dò Ngọc Nương :” Có chuyện gì nhất định phải chạy về nhà báo cha nương . Có nhớ chưa ? Không được để người ta bắt nạt . “
Cũng may con rể còn có mắt , nếu không bà sẽ hối hận . Trước bà nhìn trúng Thẩm Tứ thành thực , Thẩm gia coi như không thiếu ăn . Mới gả ái nữ sang . Không ngờ trong nhà lại có một bà bà như vậy .
Hoa thị từ cửa bước vào , vui vẻ nói :” Đây , đây . Tiểu Lý lang . Cô cô con ở đây .”
Ngọc Nương vội vàng đứng dậy chào nỏi Hoa thị , đại tẩu nàng rất xứng danh trường tẩu . Rất ôn hoà , quan hệ với Ngọc Nương không tồi .
Một đứa trẻ ba tuổi trắng mập vội vàng lao vào người Ngọc Nương làm nũng :
” Tiểu cô cô , Lý lang rất nhớ người . Tiểu cô cô không được đi nữa nhé .”
Lý lang phần lớn đều được Ngọc Nương ở nhà chăm sóc nên thân thiết với nàng . Ngọc Nương bế hài tử lên đùi :
” Tiểu Lý lang có khỏe không ? Có nghe lời ông bà , cha nương không nha .”
Lý lang uỷ khuất nói :” Không có cô cô , ai đều mắng tiểu Lý lang .”
Tâm Ngọc Nương mềm nhũn , trước kia ai mắng Lý lang Ngọc Nương đều chạy tới bênh đứa nhỏ . Tiểu hài tử trắng mềm , Ngọc Nương coi như tâm can mà đối đãi .
Hoa thị cười nói :” Chỉ biết bám lấy cô cô ngươi .”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-co-dai-lam-tan-nuong-tu/2807869/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.