Ngọc Nương hiện tại được xem là lớn nhất , mọi người đều bắt nàng ngồi yên . Nhìn mọi người bận rộn náo nhiệt dọn đồ ăn lên bàn . Ngọc Nương không còn cách nào khác , vừa nắm tay cháu trai vừa mỉm cười nhìn mọi người .
Lăng thị xếp lại hai bàn tiệc , không quên dặn dò con út .
“ Ngươi thường ngày thích náo nhiệt , hiện đã mang thai . Chút nữa không được uống rượu nghe chưa ?.”
Ngọc Nương không vui bĩu môi .
“ Nữ nhi lại nghe nói mùa đông uống rượu vào ấm bụng . Chi bằng …”.
Lăng thị trừng mắt ngắt lời nàng .
“ Bậy bạ , ngươi qua đây ngồi cạnh ta .”
Lăng thị vẫy vẫy tay , hôm nay muốn phỏng chừng muốn chăm sóc nàng thật chu đáo .
Ngọc Nương cười cười đi tới , nàng chuẩn bị đặt mông xuống . Bỗng một nữ hài tử rụt rè dựa vào thành cửa , lí nhí nói .
“ Bà ngoại ơi ….”.
Lăng thị và Ngọc Nương quay đầu lại nhìn , nhất thời sững sờ nhìn nữ hài tử gầy đen trước mặt .
Ngọc Nương thấy Lăng thị tay chân cứng ngắc , đứng quên cả phản ứng . Ngọc Nương ôm bụng ra cửa , hơi cúi người xuống . Mỉm cười nói với nữ hài tử .
“ Mặc Nương lớn thật nhanh . Bên ngoài lạnh lẽo , mau tiến vào nhà .”
Nữ hài tử quần áo chỉ mặc một cái áo dài tay sờn cũ mỏng manh , chỗ thủng chỗ rách . Cái quần cũng ngắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-co-dai-lam-tan-nuong-tu/2807837/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.