Hoa Nương như phát điên lên , đứng lên gào thét chỉ tay vào mặt Ngọc Nương .
“ Đều tại ngươi . Nếu ngươi không rơi xuống sông , hắn sẽ không cứu ngươi . Ta sẽ không phải biến thành bộ dạng mà ta ghét nhất . Đều tại ngươi , đều tại muội muội mà ta từng thương yêu nhất . Biến ta thành như vậy …”
Ngọc Nương lau nước mắt trên mặt , ấm ức nói .
“ Lúc đó ta có nói , nếu tỷ không muốn gả . Ta có thể rơi xuống sông một lần nữa trả ân tình của Mộc gia . Nhưng tỷ vẫn gả , đúng là lỗi của ta . Nhưng hiện tại , tỷ không thể buông bỏ mọi thứ sao ? Tỷ vẫn là người tỷ ta kính trọng nhất . Vẫn là nữ nhi sủng ái của Chu gia . “
Hoa Nương lúc này cũng khóc nấc lên , ánh mắt mờ mịt .
“ Nhưng ta biết phải làm sao a . Hài tử của ta biết phải làm sao a . Ta đã có hài tử , để nó không hạnh phúc . Ta còn có lựa chọn sao ?.”
Ngọc Nương đi tới cầm lấy tay Hoa Nương :” Đại tỷ , …..”.
“ Toang …”.
Cái ấm trà trên bàn bị Mộc Chính tàn nhẫn ném xuống đất . Mảnh vỡ xung quanh bay khắp nơi , hắn ta bực bội không vui .
“ Mấy người mắt mù sao ? Dám xúi giục Hoa Nương bỏ ta . Thật lợi hại đó , có phải khinh thường lão tử hay không ?.”
Nói rồi vơ lấy đồ đạc trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-co-dai-lam-tan-nuong-tu/2807823/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.