Bên ngoài càng nhiều người tới vây xem , trưởng thôn chống gậy bực bội đi tới . Chuyện nhà người ta , cũng không biết muốn mời ông tới làm cái gì chứ ?.
Trưởng thôn là người có uy vọng trong thôn , rất được mọi người trong thôn kính trọng . Thấy ông có mặt , xung quanh cũng yên lặng chút .
Nếu trưởng thôn đã đi tới , Thẩm Tứ cùng Ngọc Nương bế Tài lang ra cửa . Nhưng e ngại trưởng thôn , chỉ trừng mắt nhìn . Cũng không làm gì quá đáng .
Nhưng Lan Nương thì khác , nàng ta thấy Thẩm Tứ . Nước mắt như đã đổ đầy sẵn , chực trào chảy ra . Trong lòng cũng đắc ý , bọn họ đều thua nàng ta .
Thẩm Tứ trước tiên chào trưởng thôn , lại lạnh lùng đảo mắt những người hàng xóm xung quanh .
“ Các vị , chúng ta là hàng xóm cùng một thôn . Xưa nay Thẩm mỗ có lễ , khách khí với mọi người . Nếu các vị có gì bất mãn , cứ nói thẳng với ta . Không cần nói xấu nương tử ta , ném đá nhà cửa ta như vậy . Hài tử nhà ta còn nhỏ , bị những thứ đó doạ sợ tới nỗi giật nảy mình . Các vị thật khiến Thẫm mỗ kinh ngạc đấy .”
Xung quanh nghe lời của Thẩm Tứ , có chút chột dạ cúi đầu xuống . Đập cửa nhà người ta , nghe quả thực có chút quá đáng .
Lan Nương thấy không khí không đúng , ánh mắt mềm mại đáng thương bò tới trước mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toi-co-dai-lam-tan-nuong-tu/2807799/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.