Trong hoàng thành, giết chóc tiếp tục, thậm chí bốc lên ánh lửa.
Đại Đương Gia không có tức hổn hển mà hết sức bình tĩnh: "Ta chuẩn bị vô số năm, muốn biến Trung Nguyên thành vực sâu, trở thành vùng đất của tội ác, nhưng không ngờ lại bị nhóc con miệng còn hôi sữa như ngươi phá bại. Nhưng vậy thì đã sao? Chỉ là một bầy kiến hôi mà thôi, ta còn vô số thời gian để bồi dưỡng ra tiếp một đám người nữa, chẳng qua là bực thiên tài như ngươi lại quá mức hiếm thấy. Đầu nhập vào ta thế nào? Muốn xưng bá thế gian, ta cho ngươi; muốn trường sinh bất tử, ta cũng có thể thành toàn cho ngươi."
Sở Dương cười nói: "Thiên hạ này chẳng phải đã là của ta rồi sao? Về phần trường sinh thì chẳng qua là Long Quy lực mà thôi, hơn nữa các ngươi thực sự trường sinh sao?"
Đại Ma Thần lại tò mò hỏi: "Ngươi cũng biết Long Quy lực, chẳng lẽ ngươi là con riêng của lão gia hỏa kia?"
Sở Dương không cãi lại mà chỉ nói: "Có phải hay không đã không quan trọng! Các ngươi nếu như thối lui, phát hạ lời thề từ nay trở đi không nguy hại Trung Nguyên nữa thì ta có thể thả các ngươi an toàn rời đi, như thế nào?"
Ha ha ha!
Đại Đương Gia và Đại Ma Thần đều cường lên điên cuồng, tựa như nghe được chuyện đáng cười nhất thế gian, cười đến nghiêng ngả.
"Một mình ta có thể diệt quốc!"
Đại Ma Thần vô cùng cuồng ngạo, khiến cho toàn bộ rừng cây sau lưng hắn vô thanh vô tức hóa thành bột phấn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460188/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.