"Giết!"
Ánh mắt của Sở Dương lạnh lẽo như gió rét, hắn vung tay lên, trên dưới tường thành lập tức nhảy ra từng cường giả áo đen, bọn hắn như bọ chét nhảy ra xa mấy chục mét, giết ra bên ngoài.
Đây đều là ám vệ do hắn bồi dưỡng.
Từng người đều trên tiên thiên, khoảng chừng năm trăm người.
Với tài nguyên của thế giới Phong Vân, nếu cho thêm thời gian thì bồi dưỡng hơn vạn cũng không khó, nhưng không đủ thời gian.
Ngay sau đó, bảy mươi hai cường giả Tông sư mặc đồ đỏ phi thân giết ra ngoài.
Đây là cường giả mà nửa năm qua Sở Dương dốc sức bồi dưỡng ra được.
Bọn hắn mới xuất hiện, Tuyệt Vô Thần đã biến sắc mặt, thậm chí run rẩy mở to hai mắt nhìn, không thể tin nổi.
Tuyệt Vô Thần rên rỉ thành tiếng: "Tại sao lại có nhiều cường giả như thế?"
Vô Danh ở phía xa thấy thế thì vẻ mặt biến sắc như cũ pha thêm sự chấn kinh đến mức há hốc miệng.
Lâu thật lâu, trên giang hồ cường giả tiên thiên cũng khó gặp, nhưng giờ đến Tông sư cũng xuất hiện thành đội.
Vô Thanh thán phục một tiếng: "Sở Dương à, ngươi đã gặp gì trong năm năm biến mất đó?"
Hắn nói xong thì nhìn sương máu ở bên cạnh, đắng chát nói: "Chẳng lẽ tới nay ta thật sai rồi sao? Ba trăm vạn con dân?"
Hắn không ngừng run rẩy.
Ánh mắt hắn rốt cục cũng có biến hóa.
"Hùng Bá, ngươi giết cả nhà ta, hôm nay chắc chắc chém giết ngươi tại đây!"
Bộ Kinh Vân hét lớn một tiếng vang vọng khắp mười dặm.
Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460179/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.