Nhiếp Hồn châu đánh thẳng tới ý chí thần hồn khiến cho Xi Vưu không kịp trở tay, trong lúc nhất thời hắn khó có thể thoát khỏi, bị chấn nhiếp thật sâu.
Phật quang bao phủ luyện hóa ma khí, trấn áp ma niệm.
Sau cùng là tâm linh kiếm, chém đi ý chí, cũng phá đi chấp niệm cuối của Xi Vưu, đánh tan ý chí hắn ngưng tụ được ra thành nhiều phần.
Phật quang quét ngang, ma niệm mất sạch sành sanh, chỉ còn lại ý niệm đơn thuần chìm chìm nổi nổi.
Dẫu sao thì ý chí của hắn cũng đã bị thời gian mấy ngàn năm làm cho hao mòn, ở biên giới sắp sụp đổ, nay bị Sở Dương giày vò như thế nên ma niệm của hắn bị mất đi, chấp niệm tiêu vong, từ đây thế gian không còn Xi Vưu.
Sở Dương trong lòng hơi động, tâm linh lực bao phủ xuống, bao trùm ý chí sắp tiêu tan của Xi Vưu, xâm nhập từng chút từng chút một, lập tức trong tâm hải xuất hiện một số hình tượng.
Thời kỳ viễn cổ, tiên dân đấu với thiên địa, đấu với hung thú. Gian khổ trong đó khiến cho Sở Dương hết sức rung động, quả thật rất khó giữ được mạng sống, như kiểu ngày sinh đêm chết.
Ký ức cũng không nhiều, đại bộ phận đều là một số ký ức khắc ghi sâu nhất của Xi Vưu.
Thần thiết từ trên trời rơi xuống, bên trong có thần đồ, thần văn bên trong cũng hiển hiện hết sức rõ ràng, để cho Sở Dương rất kích động, mặc dù không nhìn rõ nhưng hắn cũng ghi tạc đáy lòng.
Hắn thấy được Kim Long bay lượn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460170/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.