Trong vương phủ, Trấn Sơn Vương ngồi trên cao nhìn xuống hai người đang quỳ ở dưới, thản nhiên nói: "Hoàn thành?"
Chu Tam cung kính nói: "Vâng thưa vương gia, chúng ta dùng kiếm trận chém giết hắn!"
Trấn Sơn Vương lại hỏi: "Lấy được đồ không?"
Nhớ tới cái giá phải trả để quan sát Khô Mộc tâm kinh trong hoàng cung, khóe miệng hắn co giật, thầm hận không thôi.
"Lấy được, mời vương gia xem!"
Chu Tam nói xong thì móc một thứ trong ngực ra ném tới phía Trấn Sơn Vương.
Lưu Thất cũng không nhàn rỗi, tiện tay ném sáu viên Hỏa Lôi Tử.
"Thật can đảm!"
Trấn Sơn Vương sắc mặt biến hóa, bàn tay lớn vồ một cái, trước người liền hiện ra một màn sáng.
PHỐC!
Đoạn tiễn đen nhánh Chu Tam ném ra hơi ngừng lại một chút nhưng cũng phá tan màn sáng, đâm thẳng cổ họng Trấn Sơn Vương.
"Lại là hạ phẩm cấm khí!"
Trấn Sơn Vương giật nảy cả mình, trước ngực chợt hiện ra kim quang ngưng tụ thành một đầu kim long chấn bay mũi tên ra ngoài, lúc này, Hỏa Lôi Tử nổ tung.
Hắn vung tay đánh tan ánh sáng hỏa lôi.
ẦM! ẦM!
Trấn Sơn Vương chưa kịp bắt hai người Chu Tam lại thì họ đã tự bạo chết đi.
"Thật can đảm!"
Trấn Sơn Vương nhìn đại sảnh đã bị phá hủy mà cuồng nộ, uy thế cường đại chấn nát chỗ đang ngồi.
"Bọn hắn là nô bộc trung thành của ta sao lại đột nhiên trở mặt được? Hẳn là bị không chế thần trí, là ai? Cường giả âm thầm thủ hộ Sở Dương? Hay là người Thiên Ma tông? Hoặc mấy con lừa trọc Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460149/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.