Cao Thắng Hàn ở cạnh nghe thế bĩu môi, hiển nhiên không có ấn tượng tốt gì về vị Sở Cửu Dương này.
Sở Vân Phi lại lộ ra vẻ quái dị nhưng không nói chen.
Sở Dương hít một hơi nói: "Ai cho ngươi tự tin bảo ta thần phục?"
Sở Cửu Dương ngạo nghễ nói: "Ta là Sở Cửu Dương, con của Trấn Sơn Vương, thân phận tôn quý, Đại tông sư thủ hạ của ta cũng không dưới hai mươi người; ta là Sở Hoàng tương lai cho nên sẽ đứng ở đỉnh phong, bảo ngươi thần phục là để mắt ngươi rồi!"
Sở Dương tí chút phun ra, bất đắc dĩ nói: "Trấn Sơn Vương là phụ thân của ngươi thì liên quan gì đến ngươi? Sở Hoàng tương lai? Đó cũng là tương lai. Ngươi bây giờ là gì nào?"
Sở Cửu Dương hết sức tự tin nói: "Ta đã mở ra tổng cộng một trăm tám mươi khiếu huyệt, trong hai năm tới ắt sẽ mở được hết những khiếu huyệt còn lại, đến lúc đó sẽ xếp hạng nhất trên Tiềm Long bảng, giẫm ngươi dưới chân."
Sở Dương buông buông tay nói: "Ta hiện tại đang xếp hạng nhất đây!"
Hắn chợt phát hiện, tên Sở Cửu Dương này thật là một tên điên đang đắm chìm trong thế giới của bản thân, cao cao tại thượng, tự nhận mọi chuyện trong thiên hạ luôn xoay quanh mình.
Người như thế Sở Dương cũng gặp không ít.
Sở Cửu Dương khinh thường nói: "Một tên quê mùa, ta duỗi ngón út ra cũng có thể ép chết ngươi rồi. Xếp hạng nhất trên Tiềm Long bảng? Ngươi xứng sao!"
Sở Dương sầm mặt lại, với tâm tính của hắn mà cũng khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460141/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.