"Sao ngươi tỉnh rồi?"
"Ta không nhịn nổi!"
"Sao ngươi lại tới chỗ này?"
"Chỗ này vắng vẻ!"
"Sao ngươi lại ở phía trên?"
"Chỗ này sạch sẽ!"
Sở Dương ngốc ngốc hỏi, Hoa Thiển Ngữ ngốc ngốc đáp.
Người hỏi kẻ trả lời, hai người đột nhiên trầm mặc.
A...
Ngay sau đó Hoa Thiển Ngữ hét to một tiếng, cả người nàng loạng choạng thiếu chút ngã từ trên xuống, không kịp rị quần lên, vội vàng đạp lên một vách đá bay lảo đảo ra ngoài.
Sở Dược chậc chậc tặc lưỡi, đột nhiên giật mình tỉnh táo lại, sắc mặt hết sức khó coi.
"A, phì phì..."
Sở Dương phun liên tiếp mấy ngụm nước bọt, thậm chí nôn khan ít tiếng.
"Ta từng là "hoàng đế Đại Sở" võ thần đương thời, đứng trên đỉnh cao nhất trong thế giới Tiểu Lý Phi Đao lẫn thế giới Đại Đường, vậy mà, vậy mà..."
Sở Dương run rẩy một lát mới dần lấy lại bình tĩnh, bắt đầu suy tư: "Xuyên toa trở lại nhưng sao ta lại chẳng có chút cảnh giác gì thế này? Là do lúc xuyên toa bị hoảng hốt? Hay là do không cảm giác được uy hiếp?"
"Ài!"
Sở Dương thở dài một tiếng, ngửi thấy trên người có mùi thì cười khổ không thôi.
"Có phải do ta quá suôn sẻ trỏng mọi chuyện nên lão tặc thiên mới trừng phạt ta như này?"
Sở Dương vội vàng đi vào trong đầm nước trong sơn cốc, tẩy rửa thật sạch sẽ.
ẦM! ẦM!
Vừa mới mặc y phục tử tế thì hắn nghe thấy từng tiếng bạo hưởng từ xa xa truyền lại, tựa như sơn phong sụp đổ mà cũng giống vạn lôi nổ vang, kéo theo là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460133/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.