Ra lệnh một tiếng, hơn mười vị Tông sư hoặc Đại tông tư cùng nhau xông lên, thẳng hướng Sở Dương.
Sở Dương giơ tay lên, quơ quơ nói: "Rốt cục không nhịn được sao?"
"Giết!"
Lý Tĩnh hưng phấn, suất lính chúng chiến tướng nghênh chiến.
"Giết!"
Tần Quỳnh lộ ra quang mang khát máu, hắn cảm thấy đã rất lâu rồi mình chưa uống máu, hôm nay địch nhân chẳng những nhiều mà lại đều mạnh, để hắn cảm thấy hưng phấn khó hiểu.
Ra lệnh một tiếng, huyết vệ lập đều gào lên, vọt tới tựa nhưu sói đói.
Trong mọi người, chỉ có Tịch Ni và Khưu Nhân Độ là không nhúc nhích, Sở Dương, Sở Nhất và Cự Côn Tử cũng không nhúc nhích.
Mặt khác, những người đại chiến trước kia cũng không có gia nhập.
Chém giết ở một chỗ, máu tươi bắn tung tóe.
Chiến trường cũng dần được mở ra rộng hơn.
Tối thiểu đều là cường giả cấp Tông sư, một khi bộc phát thì có thể hủy diệt phạm vi trăm mét, nếu như dạng cường giả như Sở Dương thì một kích có thể đánh giết địch nhân ngoài ngàn mét.
"Thạch Chi Hiên, chớ có càn rỡ, ăn ta một quyền!"
Lý Tĩnh thấy Thạch Chi Hiên đánh bay một vị chiến tướng thì giận dữ, lập tức giết tới. Hắn nắm chặt nắm đấm, đánh nổ không khí, để cho Thạch Chi Hiên sợ hãi tột độ, phải thi triển ra thân pháp tuyệt thế để tránh né.
Hắn tu luyện là Bất Tử ấn pháp tự sáng tạo, thân pháp quỷ dị khó lường, lơ lửng không cố định, giỏi về tiếp lực sử lực, thế nhưng hắn lại bị một quyền của Lý Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460127/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.