Ba mươi sáu huyết vệ đều tu luyện thuật công phạt Thiên Diệt kiếm kinh của Vô Sinh kiếm tông, đặt ở thế giới này chỉ có vô song tuyệt đối.
Bọn hắn vốn có cảnh giới tiên thiên, thậm chí có một số người đã đạt tới tiên thiên viên mãn, lại phối hợp với pháp quyết kiếm trận, cộng thêm hai người Khấu Trọng và Từ Tử Lăng phối hợp tác chiến thì dù đối mặt với mấy vạn phỉ khấu cũng không hề sợ hãi, mạnh mẽ đâm tới.
Mấy vạn phỉ khấu tuy nhiều nhưng thủ lĩnh của chúng đã chết, không có người lãnh đạo nên tất cả bàng hoàng, sao có tâm ngăn cản? Huống chi bọn hắn chỉ là đám ô hợp, lại bị thủ vệ của Phi Mã mục trường nhìn chằm chằm, điều này tạo thành bi kịch của bọn hắn.
Bóng đêm triệt để buông xuống nhưng thanh âm chém giết mỗi lúc một vang, kêu rên thảm thiết khiến ánh trăng cũng không dám chiếu xuống.
Ánh lửa hừng hực, huyết quang bắn ra tựa như luyện ngục nhân gian.
Trên đỉnh núi, Tần Quỳnh bỗng nhiên quay người nhìn về nơi xa, ánh mắt ngưng tụ, chỉ thấy hai đạo nhân ảnh chạy nhanh đến, chỉ trong nháy mắt đã lên đỉnh núi, đi tới phụ cận.
Hai người này đều là lão giả, một người xương cốt thanh kỳ, một người tiên phong đạo cốt, một người từ bi thương dân, một người siêu thoát thế ngoại.
"Tần Quỳnh bái kiến Tôn đạo trưởng!"
Tần Quỳnh thấy lão nhân xương cốt thanh kỳ bên trái thì vội vàng khom người hành lễ.
"Lại là ngươi!"
Tôn đạo trưởng lộ vẻ ngạc nhiên.
Vị Tôn đạo trưởng này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460097/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.