Tùng Trúc lâm bên ngoài thành, một nhóm mười tám tăng nhân ngồi xếp bằng giữa ngã tư đường.
Bọn họ từng người khí độ sâm nghiêm, pháp tướng đoan trang, ngồi xếp bằng trên đất tựa như phật đà la hán. Khí tức của bọn hắn như một thể, khuếch tán bao phủ một phương khiến cho côn trùng không kêu, gió đêm yên tĩnh.
"Đường này không thông!"
Một lão hòa thượng xếp bằng ở trước bỗng nhiên mở miệng nói ra.
Ở phía trước xuất hiện một nhóm người áo đen, tổng cộng hơn ba mươi người, khí tức đáng sợ tựa như tu la khát máu, khí tức của mỗi người bọn họ cũng chẳng kém gì Mặc Kiếm bị Sở Dương chém giết.
"Pháp Ngu?"
Thanh niên áo đen đứng trước nhất nao nao, ngoài ý muốn nói: "Lão lừa trọc nhà ngươi thế mà cũng xuất quan! Sao nào? Cản đường đi của chúng ta, muốn sao đó?"
"Thế tôn sở ngôn, ma đầu đương đạo, ứng hóa phẫn nộ minh vương, hàng yêu trừ ma."
Pháp Ngu mở hai mắt, lóe ra quang mang hoàng kim nhạt, nói tiếp: "Pháp Nguyên sư đệ ứng kiếp mà đi, lòng này sinh ý nghĩ nên chủ động xuất quan đến đây trừ ma. Bắc Minh Tinh Hải, theo ta đến chỗ Phật tổ tọa tiền, sám hối sai lầm, nếu không hôm nay liền để ngươi tan thành tro bụi."
Ha ha ha!
Bắc Minh Tinh Hải ngửa mặt lên trời cười to tựa như nghe thấy chuyện đáng cười nhất thế gian, tiếu dung ngưng lại thì hắn lạnh lùng nói: "Pháp Ngu, ở trong số cao thủ Đại tông sư của Kim Quang tự thì chỉ có ngươi là ngu dốt không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-toa-chu-thien/1460073/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.