Có một cô bé tên là Lê Vân Hà ở một nơi nào đó trên Trái Đất. Lê Vân Hà đã từng là một đứa trẻ hạnh phúc. Cô có một gia đình êm ấm có ba có mẹ.
Nhưng rồi một tai nạn lao động đã cướp đi người cha nhất mực yêu thương cô, để lại người vợ trẻ và đứa con chưa đầy hai tuổi. Ba Lê Vân Hà, ông Lê Hùng Phong là công nhân làm trong công trường xây dựng, ngày ấy vấn đề an toàn khi thi công công trình không được coi trọng, lần đó đúng lúc ông Nghiệp di chuyển thì giàn giáo sập, ông rơi từ tầng ba xuống, chết ngay tại chỗ.
Công ty xây dựng kia cũng không quá mất nhân tính, bọn họ đã bồi thường cho mẹ con Vân Hà, nhưng có là gì so với nỗi đau mất chồng mất cha chứ.
Khi trụ cột mất đi, mẹ cô, bà Nguyễn Vân Anh phải cáng đáng nhiều việc hơn để nuôi sống gia đình.
Ngày ngày cô thấy mẹ mình bước ra khỏi nhà khi trời chưa sáng, tối mịt mẹ mới về. Người mẹ xinh đẹp năm nào đã trở nên héo mòn, ngày càng gầy gò và ốm yếu. Nhưng mỗi khi đi làm về, mẹ cũng sẽ thơm hai cái vào má của cô, nói rằng mẹ yêu bé nhiều lắm.
Vân Hà từ nhỏ đã là một cô bé ngoan ngoãn và hiểu chuyện, chưa bao giờ cô quấy khóc và nghịch ngợm, lên 5 bé đã biết lau nhà phụ giúp mẹ, sang 6 tuổi đã đỡ đần công việc nhà. Khi đó, điều mà cô luôn ước mỗi khi đến lễ tết chính là cô mau chóng lớn lên như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-tu-nhien-thanh-phan-dien-alpha/500587/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.