Coi như là đã giải quyết xong cái nồi tự dưng bị đội lên đầu. Thấy Trương Huyền Cầm lớp O đã kí đầy đủ, thầy chủ nhiệm cũng thở phào. Đã thế, thầy còn căn dặn Vân Hà thêm 15 phút nữa. Quả thật, thầy không yên tâm. Chuyện như thế này có thể lặp lại bất kì lúc nào khi mà Vân Hà quá tốt bụng. Cô bé này hầu như chưa từng từ chối yêu cầu giúp đỡ nào. Alpha như thế này, quá tốt, quá dịu dàng, cũng tạo cảm giác rất dễ ức hiếp. Ba mẹ Vân Hà vẫn còn tức giận, vô duyên vô cớ thanh danh bị tổn hại, dù cho có giải quyết được thì những tin đồn xấu này vẫn đeo bám cả đời. Nhưng khi nghe con gái nói không cần làm quá thì hai ông bà cũng thôi.
Thói đời là thế. Mình cứ an nhiên mà sống, còn loại người hay tính kế người khác thì đầy rẫy, làm sao mà phòng trừ cho hết. Cứ bình tĩnh mà sống thôi.
Ngược lại với trạng thái "Lo bò trắng răng" của thầy đối với cô thì Vân Hà chú ý hơn hết vào trạng thái của mẹ Trương. Dường như trong quá khứ cô đã từng thấy ở đâu đó một người giống như thế.
Càng ngày kí ức của bản thân cô càng ít đi, cứ như bị thế giới này loại bỏ từng chút từng chút một. Vân Hà cau mày, cô vẫn không thể nghĩ ra mẹ Trương giống ai, giống cái gì.
Tối hôm đó Vân Hà – con người luôn có giấc ngủ tốt lần đầu hơi khó ngủ. Cô cứ trằn trọc mãi. Cô nghiến răng ken két, chìm vào giấc ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-tu-nhien-thanh-phan-dien-alpha/500570/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.