Cố Minh eo mỏi lưng đau đưa tay bóp đầu, hắn thấy cơ thể rã rời như vừa mới phải lao động quá sức. Uống quá nhiều bia khiến Cố Minh mắc tiểu, dù không tình nguyện cũng phải mò dậy giải quyết, bỗng hắn mở trừng đôi mắt “cái... cái gì thế này?” Cảm nhận được da thịt cận kề, bên dưới vẫn còn nhớp nháp, hàm răng Cố Minh lập cập va chạm “má ơi… má ơi… là thật… không phải mộng xuân?”
Run rẩy tách người ra, Cố Minh loạng choạng tìm công tắc đèn.
Tuyết Đình Lan cũng bị động tác của Cố Minh làm cho thức giấc.
“Tách” đèn bật sáng, thân thể lõα ɭồ đầy dấu vết xanh tím hiện ra, khuôn mặt cả hai tái nhợt sững sờ vài giây rồi cùng hét lên chói tai, âm thanh rung chuyển cả căn nhà. Cố Minh sợ hãi run rẩy chỉ tay về phía giường:
- Cô… cô… cô…
Hắn sợ tới mức không nói tiếp được.
Tuyết Đình Lan vơ chăn quấn chặt người lại, đôi mắt ngấn nước kèm lẫn phẫn uất nhìn Cố Minh:
- Sao chú dám vào đây giả danh anh ấy? Cố Diệp đâu?
Cố Minh vơ vét những thứ thuộc về mình vội mặc vào, hắn vừa mặc xong quần short thì cánh cửa bỗng mở toang, Cố Diệp cùng Lưu Tranh bước vào.
Cố Diệp ngốc lăng nhìn một màn này, xấu hổ đỏ mặt vội xoay người lại:
- Xin… xin lỗi… hai người tiếp tục đi!
Cố Minh nhanh tay lao lên giữ cánh tay Cố Diệp không cho anh đi:
- Cố Diệp! Cứu… cứu tôi… huhu… tôi không biết gì cả? Huhu… lần đầu của tôi… mất rồi… huhu…
Tuyết Đình Lan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-tong-tai-bien-thanh-thu/871185/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.