Bức thư nhắc nhở nặc danh được gửi tới hộp mail, Lưu Quan run tay kích chuột mở đọc, môi khẽ động “Cố Diệp!” Hắn nhanh tay nhắn lại hồi âm “Cố Diệp! Là em phải không? Em đang ở đâu? Nếu vẫn quan tâm tôi thì quay trở về đi, tôi muốn gặp em, tôi rất nhớ em!”
Trường Thiên gửi mail xong đang chuẩn bị xóa tài khoản thì nhận được dòng tin nhắn như vậy khiến cậu suýt ngã ngửa khỏi ghế. Dụi dụi mắt xem có phải bị nhìn nhầm không mà tin gửi đến rõ mồn một từ CEO Lưu thị, Trường Thiên cắn móng tay “không… không… không… từ tình địch chuyển sang tình nhân… ôi, mẹ ơi! Sốc chết cậu rồi!” Trường Thiên thật muốn cào bàn phím liên lạc ngay với Cố Diệp mà cũng chẳng biết làm bằng cách nào, lần trước anh cũng gửi nặc danh xong là xóa tài khoản… hjc… hjc.
Lưu Quan đợi mãi không nhận được hồi âm, muốn gửi thêm một tin nữa thì tài khoản đã bị xóa không tồn tại. Hắn nắm cuộn ngón tay, nhắm mắt ngửa trên ghế tựa bi ai “em đang sợ hãi cái gì? Đừng trốn nữa, về với tôi, tôi có thể bảo vệ cho em mà!”
Nhờ Cố Diệp nhắc nhở, Lưu Quan đã đề phòng được nội gián, giấy tờ rà soát phát hiện có một số tài liệu nhạy cảm bị cài vào nhằm vu khống danh dự. Lưu quan cảm thấy thật may khi chưa quá muộn, hắn vừa ấm áp vừa đau lòng, rõ ràng đang cố ẩn trốn lại vẫn tìm cách quan tâm hắn như vậy.
***
An Thiên Húc gõ gõ ngón tay lên bàn, động tác xinh đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-tong-tai-bien-thanh-thu/871180/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.