Nhận ra được sự run rẩy nhè nhẹ từ Cố Diệp, An Thiên Húc khẽ cười:
- Cháo này thật ngon!
An Thiên Húc thêm vào động tác ngậm muỗng từ từ thả ra rồi liếm quanh viền môi, đôi mắt cong cong nhìn xoáy sâu vào ánh mắt Cố Diệp như một yêu tinh câu hồn đoạt phách. Cố Diệp nuốt “ực” quay mặt đi, mặt nóng lên “má ơi, cậu định sắc dụ ai chứ?” Cố Diệp không thừa nhận giây phút vừa rồi anh bị sắc đẹp mê hoặc.
An Thiên Húc chống tay lên bàn ăn đỡ cằm tiến sát trước Cố Diệp, má núm đồng tiền hiện ra sâu hơn:
- Sao mặt anh đỏ vậy?
- Cậu nói bình thường thôi, đừng có gần như vậy, tôi nón… g… Aaa…
Chưa nói hết câu Cố Diệp bị An Thiên Húc dùng tay bóp cằm anh, ép anh mặt đối mặt nói chuyện:
- Đừng cố tỏ ra chán ghét em như vậy, trong phòng chỉ có hai ta, em muốn hỏi anh, tại sao trước đây anh đến tìm em nói thích em mà hiện giờ lại xuất hiện ra một vị hôn thê sắp cưới?
Cố Diệp muốn khóc quá đi, cằm bị tay bóp chặt không nói được lời nào, làm sao nói ra người thích cậu ta không phải anh mà là nguyên chủ được cơ chứ?
An Thiên Húc thả tay ra, xoa xoa vết hồng bị bàn tay miết đỏ lưu lại:
- Em làm anh đau sao? Nhưng khi anh trêu đùa em như vậy, anh nghĩ xem, em cũng sẽ biết đau mà.
Cố Diệp cúi thấp đầu biết không thể nào biện giải:
- Tôi xin lỗi!
An Thiên Húc nâng mặt Cố Diệp lên luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-tong-tai-bien-thanh-thu/871164/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.