An Thiên Húc rất bực mình khi bị Lưu Quan phá đám giờ lại bị cưỡng ép lôi ra ngoài. Bỗng Lưu Quan nói ra câu uy hϊếp thật nực cười:
- Tôi cảnh cáo em hãy dừng ngay trò đùa bỡn người khác làm thú vui, giờ em ấy là người tôi để ý, đừng làm chuyện dư thừa!
An Thiên Húc rất muốn đánh vào mặt Lưu Quan, giờ hắn ta dám nói ra khỏi miệng chứng tỏ là muốn đối đầu với cậu rồi. Thật buồn cười, hắn ta làm sao biết An thiếu cậu thực sự hứng thú với Cố Diệp chứ không phải tính chơi chơi như lúc ban đầu, làm sao hắn có tư cách mơ tưởng tới người mà cậu đã xác định rồi chứ? An Thiên Húc nhịn xuống không muốn xé rách mặt nạ bây giờ. Nhìn cánh cửa đang đóng chặt như có thể xuyên qua nó thấy được người bên trong, An Thiên Húc hối hận nhận ra khi nãy bởi vì kích động mà cậu đã hơi quá đáng. Tuy nhiên Lưu Quan động vào vảy ngược của cậu, An Thiên Húc đã bắt đầu có suy nghĩ hắc hóa “bất chấp dùng thủ đoạn nào cũng phải đoạt được người này, từ tâm hồn tới thể xác chỉ có thể là của cậu, không ai có thể cản trở được, kể cả anh không muốn, Cố Diệp!”
Mấy ngày sau, An Thiên Húc không tình nguyện chuẩn bị bay tới Giang Châu. Cậu thật sự không muốn đi, đáng giận hợp đồng quản lý còn thời hạn những hơn một năm nữa mới chấm dứt được. Lòng đang cáu kỉnh nhưng An Thiên Húc là người nổi tiếng luôn phải giữ vững hình tượng, đành nuốt cơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-tong-tai-bien-thanh-thu/871160/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.