Sáng sớm hôm sau, Cố Diệp tỉnh dậy trong tình trạng chếnh choáng đau nhức. Nhìn ra bản thân đang ở gian phòng ngủ quen thuộc, Cố Diệp nhẹ nhàng thở ra, quần áo vẫn là bộ tối qua anh mặc, chắc Lưu Quan đã đưa anh trở về!
Lết tấm thân mỏi mệt đi tắm rửa, Cố Diệp hôm nay đứng chọn trang phục rất đắn đo rồi quyết lấy bộ vest thương hiệu Saville Row màu đen, anh đeo mắt kính lên, không để tóc mái phía trước nữa mà tạo kiểu Quiff cổ điển vuốt ngược ra sau để lộ ra vầng trán rộng thanh cao, ngũ quan xinh đẹp được phơi bày toàn diện hết thảy, tất cả được kết hợp với nhau vô cùng hài hòa. Cố Diệp thắt thêm cà vạt, chỉnh trang cẩn thận nhìn bản thân trong gương thở dài. Thế giới trước ít nhiều gì cũng là thể chế pháp trị, nếu như không làm điều phạm pháp anh cũng không phải sợ ai, nhưng ở quyển sách này lại là một nơi rất đáng sợ, quyền lực hào môn cai trị, gia thế càng lớn càng có quyền lực, anh còn phải tránh trước lo sau nhiều lắm! Tay khẽ chạm nhẹ lên môi, đôi môi hơi sưng, vết cắn sau còn rõ hơn cả vết cắn trước, thật muốn bạo nộ! Nhắm mắt bước ra ngoài lại gặp luôn Cố Lâm đang chờ, Cố Diệp chột dạ:
- Thưa ba, con bây giờ chuẩn bị tới công ty, ba có muốn đi cùng con không ạ?
Ba Cố nhìn đứa con trai ngoan ngoãn của mình lắc lắc đầu than thở:
- Con đó, đừng nên quá gần gũi với người Lưu gia, chỉ cần giữ khoảng cách xã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-thu-tong-tai-bien-thanh-thu/248937/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.